“Ừm?” Trần Uy nhìn người đàn ông trước mặt, người đàn ông này dường như có chút quen thuộc.
“Ừm cái gì? Thầy kêu em đọc sách.” Trần Tê Lăng còn tự giúp cậu ấy diễn kịch.
“Ồ…”
“Đoạn nào ạ?” Trần Uy còn mơ ngủ, căn bản là không biết thầy giáo bảo mình làm gì.
“Đoạn thứ hai.” Trần Tê Lăng nhìn thiếu niên trước mặt, nhịn không nổi mà muốn quỳ.
“Nhiên dư cư ư thử, đa khả hỉ, diệc đa khả bi…” Đường Tích nhìn sách chằm chằm, tỉ mỉ nghe.
Hoá ra để ý một người, ngay cả âm thanh cậu ấy nói chuyện đều thấy dễ nghe.
“…Lệnh nhân trưởng hào bất tự cấm.”
Cậu ấy đọc cũng không thuận lợi, còn hơi hơi lắp bắp, chuẩn xác mà nó cậu ấy không đọc bài khoá vài lần cho thuần thục.
“Ừm, đọc còn khá ổn. Nhưng về nhà phải luyện tập thêm, đợi lát nữa sau khi tan học em đến văn phòng tôi, tôi giúp em nghiên cứu ngôn ngữ Trung Quốc bác đại tinh thâm…” Trần Tê Lăng nhìn cậu bé không kiên nhẫn trước mặt, cảm thấy có chuyển biến tốt là thu lại.
Không đợi Trần Uy nói chuyện, Trần Tê Lăng liền “xem nhẹ” cậu ấy, phải nói là nhanh chóng trốn đi trước mặt cậu ấy.
“Này, anh Uy, thầy giáo mới tới gọi anh đi làm gì vậy?”
Trịnh Đồng bên cạnh không hiểu.
“Cậu ngốc à? Không nghe thấy thầy giáo nói muốn đưa anh Uy đến văn phòng à?” Triệu Hàn ở một bên vừa bị đánh thức sắc mặt dường như cũng không tốt.
Câu trả lời này, giống như cũng không có tật xấu gì.
Sau một bản nhạc đệm nhỏ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-on-nhu/1123478/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.