Nãi giờ sức chịu đựng của Khánh và Trạch đã vượt qua giới hạn đạt đến cực điểm.Hai anh nhịn là vì không muốn nó náo loạn cả lên làm hai anh mất hình tượng trong mắt của Diễm Chi.
Hai người tức đến mức mà đồng thanh quát vô bản mặt của Hoàng Bích.
" Bích cô quá đáng lắm,dám đụng đến Diễm Chi à?"
Câu nói này làm cho Hoàng Bích ớn lạnh người mà còn gây ra vết thương không hề nhỏ đối với cô.Nếu chỉ vì chuyện này mà ba cô ông ta không ký được hợp đồng có phải là mình sẽ toang không.
Một người là Thiên Kim của Độc Cô gia vậy mà bị đối xử không khác gì " con chó" như cô ta thì có gì mà hãnh diện.Cô cũng từng là một người hết sức lương thiện,luôn giúp đỡ mọi người.
Nhớ lúc ấy là cô học năm lớp 7 mưa to gió lạnh thế nào mà mẹ cô lại đi ngoại tình.Ba cô vốn có bản tính chiếm hữu nên kể từ đó mẹ cô bị bắt gian tại trận nên phải chết trong chính bàn tay của ba cô.
Hoàng Bích cô chính là người chứng kiến tất cả sự việc.Nỗi đau bị chính người ba yêu thương nhất bóp cổ chết mẹ của mình thì ai mà hiểu nổi đây.
Ông ta vì che dấu tội vạ của mình không muốn bị pháp luật trừng trị nên đã đe doạ Hoàng Bích.
" Hoàng Bích à,ba chỉ là giết chết mẹ con vì ả ta có tội nên con đừng tiếc lộ cho ai biết nhé "
Lúc đấy cô vẫn còn ngây thơ mà đang khóc những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-luoi-tinh-khong-the-thoat/3597075/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.