Ba giờ chiều, Mai Linh rời khỏi trường học, hôm nay lớp trống tiết cuối nên cô được về sớm hơn mọi khi, vì muốn bất ngờ ghé qua công ty của Hoàng Phong nên cô không thông báo trước cho hắn biết mà tự mình bắt xe đi.
Lúc bước vào sảnh lớn công ty, hai nữ nhân viên tiếp tân ngày đó nói chuyện với cô vẫn đang làm việc, bọn họ vừa nhìn thấy Mai Linh tiến vào thì có phần kinh ngạc, lúc đi ngang qua bọn họ cô khẽ cúi đầu chào, trên môi vẫn treo một nụ cười thân thiện, Mai Linh lấy ngón trỏ đặt trên môi, ra hiệu đừng để Hoàng Phong biết trước.
Đợi sau khi Mai Linh đã đi vào thang máy, một nữ nhân viên mới quay sang nói:
- "Có nên báo với chủ tịch một tiếng không ạ?"
Nữ tiếp tân có vẻ lớn tuổi hơn một chút đáp:
- "Chị cũng không biết, nhưng cô ấy đã ra dấu là đừng nói rồi còn gì!"
- "Nhưng mà..."
Hai người nhíu mày rối rắm nhìn nhau, phận làm công ăn lương như bọn họ cũng khổ lắm chứ, lỡ mà có hai đạo thánh chỉ đối nghịch nhau giáng xuống thì thể nào mấy người bọn họ cũng sẽ bị ép chặt ở giữa cho xem.
Lúc Mai Linh đi đến tầng trên cùng liền nhìn thấy văn phòng của hắn cửa chỉ khép hờ, bên trong còn vọng ra tiếng nói, cô không định sẽ đứng đó nghe trộm câu chuyện của người khác, thế nhưng, lời nói của cô gái đang ngồi trong phòng khiến cho cô cảm giác mình không động đậy được.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-long-anh/2822230/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.