Từ lúc bế Bíp trên tay thì Mai Linh đã bị sự đáng yêu của chú chó nhỏ chinh phục đến không chịu được, cô định tìm điện thoại chụp lại một tấm hình với Bíp thì phát hiện ra Hoàng Phong đang giữ giỏ xách giúp mình, thế nên cô đành chạy lên lầu tìm hắn.
Tựa như một trò đùa của số phận, cô phải mang tâm trạng phấn khởi để đối diện với sự thật chát chúa là khởi nguồn cho nỗi ưu tư của cô mấy ngày qua.
- "Mai Linh..."
Người đàn ông hai mắt đỏ hoe run rẩy bước đến, Bíp đã vùng khỏi tay cô chạy đến ngoạm lấy trái bóng cao su nhỏ bị rơi xuống đất.
Mai Linh không có cảm giác gì cả, toàn thân cô lạnh toát như thể đang mắc kẹt trong một hầm nước đá.
Hóa ra, mọi chuyện đều là giả dối.
Bắt đầu bằng sự giả dối, duy trì trên sự giả dối.
- "Mai Linh, em sao vậy, em nghe anh nói không?"
Hoàng Phong cuống quýt ôm cô vào lòng, đôi bàn tay thường ngày khéo léo lau nước mắt cho người con gái hắn yêu giờ đây bỗng chốc trở nên thật vụng về, từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống tựa như dung nham khiến cho da thịt hắn cháy bỏng.
- "Vì sao, vì sao lại lừa tôi..."
Mai Linh đờ đẫn hỏi, gương mặt tái nhợt hiện lên từng mạch máu nhỏ như sợi chỉ đỏ.
- "Mai Linh, anh xin lỗi, anh không cố ý lừa em, anh thừa nhận, đúng là lúc đó anh làm vậy vì thú vui của mình, nhưng bây giờ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-long-anh/2822224/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.