Đan Tâm tuy thích thú, nhưng vẫn không quên chuyện lúc nãy: “Tôi vẫn chưa tính sổ với anh đâu đó, có ông chủ nào đi xem mắt lại bắt nhân viên mình xem hộ không?”
“Em không ghen sao?” Lâm Phong hứng thú nhìn Đan Tâm, hắn tiến đến một bước gần với nàng hơn.
Đan Tâm thấy vậy liền lùi về sau, nhanh chóng trả lời: “Tại sao tôi phải ghen chứ? Có phải là người yêu đâu, anh ảo tưởng sức mạnh hả?”
Lâm Phong tức giận, thả lồng mèo xuống đất áp sát Đan Tâm lên thân xe, mị hoặc thì thầm vào tai nàng:
“Em đang cố tình không muốn hiểu, hay là do tình cảm của tôi thể hiện khiến em xem nó như việc hiển nhiên, nên em cứ phớt lờ tôi từ lần này, cho đến lần khác?”
“Á… anh… sao lại bạo lực quá vậy?” Đan Tâm bị ép lên thân xe đột ngột, nhưng vẫn không quên quan tâm đến bé mèo.
“Em đang cố lảng tránh câu hỏi của tôi? Nếu em không trả lời, tôi sẽ quăng nó ra đường cho người ta cán chết!” Lâm Phong bá đạo ác độc, anh là người không biết nói đùa, nói gì đến con mèo nhỏ bé.
“Tôi… tôi có cảm nhận được!” Đan Tâm hốt hoảng trả lời, ánh mắt kiên định nhìn Lâm Phong. Nàng vì sợ hãi mà thở hổn hển, đôi mắt không yên lòng mà nhìn ngó trước sau.
“Vậy tại sao lại cứ phớt lờ tôi?”
“Chính anh cứ thích làm khó tôi, nên tôi tức giận phớt lờ anh!” Đây là lời thật lòng, nàng cảm thấy hai người không hợp với nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-cam-bay/3414485/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.