Tống Gia Bảo - một cậu ấm nhà bên mà Viên Viên và Lâm Đoàn từng chơi chung khi còn nhỏ. Nhà giàu ấy mà, chẳng mấy khi giao du với ai ở xung quanh. Nhưng trước trang viên nhà họ Tống ở ngay cạnh họ Lâm, cũng có đôi lần qua lại. Trước khi có Viên Viên, Lâm Đoàn và Gia Bảo dù suýt soát tuổi nhau cũng không mấy thân thiết. Mãi tới khi Viên Viên xuất hiện, qua vài lần thì ba đứa trẻ mới chơi chung với nhau.
Thật ra nếu Gia Bảo có thể chơi một cách vui vẻ với Lâm Đoàn thì có lẽ tình trạng của anh đã không tệ tới vậy. Hai người không thân với nhau cho lắm, Gia Bảo lại bộc lộ một sự hứng thú đặc biệt với Viên Viên. Lâm Đoàn nhận ra, bèn nói bóng gió với ba mẹ. Phụ huynh hai nhà cũng nhận ra điều này, nhà họ Tống vì để tránh họa mà chuyển đi xa từ đó.
Cũng khá lâu rồi mới gặp lại, nhưng cô vẫn nhận ra vì cậu cũng là người có ngoại hình rất ấn tượng.
“Viên Viên.” Gia Bảo đứng dậy vui vẻ ra mặt. Có vẻ cậu muốn lại ôm cô một cái như một lời chào lúc nhỏ, nhưng lại nhận ra tình huống không phải nên buông thõng tay xuống.
“Lâu rồi mới gặp, tiếc là A Đoàn không có nhà.” Cô ngồi xuống rồi rót trà. Gia Bảo nhìn cô rất lâu bằng đôi mắt trìu mến không giấu được, rồi đôi mắt ấy chuyển sang buồn bã khi cô nhắc tới Lâm Đoàn. ‘Xem ra cậu ta còn chưa chết tâm. Nếu họ Tống có quyền lực bằng họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-bay-tinh-cua-nhan-vat-phan-dien/3335183/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.