Quần áo đã được phơi khô, tôi gấp chỉnh tề cho vào túi, đặt thêm vào bên trong thuốc cảm và thuốc giải rượu, trị thương linh tinh- nhìn qua hắn chắc chắn không phải là lần đầu tiên say rượu, càng không phải lần đầu tiên bị thương như vậy, kiểu gì cũng sẽ cần mấy thứ này. Tôi ôm túi do dự trong chốc lát, đứng dậy lấy một tấm danh thiếp từ trong túi ra, trên đó có số điện thoại di động, lấy túi thuốc ra rồi nhét tấm danh thiếp vào, lúc này mới đóng túi vào.
Từ đêm giông bão đó qua đi, mùa hè đã đến. Đầu hạ ở phương nam luôn làm cho thời tiết ẩm ướt oi bức, hơi nước cùng tro bụi bay trong không khí không một kẽ hở. Tôi bọc kín người, cảm thấy tim đập rất nhanh.
Đây là lần đầu tiên tôi ở trạng thái tỉnh táo đi vào phố làm tóc, không khí nơi này so với lần trước càng làm tôi khó chịu hơn, mùi nước hoa giá rẻ chìm nổi trong không khí, những con thiêu thân không có lực ghé vào ánh đèn hoa lệ,muỗi vo ve bay vòng quanh, mắng lời thô tục, người đàn bà đánh muỗi bôm bốp trên cánh tay, chán ghét nhìn vào vết máu hồng hồng.
Đại khái mỗi người sẽ hoạt động tại một điểm cố định, tôi liếc mắt một lần là thấy hắn, hắn vẫn đứng dưới cái cột đèn kia, trời chưa tối hẳn, trên đường vẫn ít người qua lại, cho nên hắn không treo miệng cười với khách như lần trước, chỉ đứng trong thế giới lầy lội, ánh mắt phiêu dật nơi xa, không biết đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-anh-sang/2588408/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.