Mà sao không ở cùng Thẩm Giảo đi, đến lớp làm gì, anh tự xem lại mình có còn là một cái lốp dự phòng đủ tiêu chuẩn không?
Nhưng tôi vẫn có ý thức tự giác của một cái lốp dự phòng.
Mặc dù bây giờ tôi đã giảm đi hứng thú với Tần Hoài Thành, nhưng tôi cũng đã làm lốp cho anh ta hơn 1 năm, chi phí bỏ ra không nhỏ, cứ thế mà bỏ đi thì tiếc quá.
Tôi ngồi thẳng dậy rồi cười dịu dàng: “Sao cậu lại ở đây? Không phải cậu toàn trốn học buổi sáng à?”
"Tôi cũng mang ghi chú cho cậu đây."
Vừa nói tôi vừa lấy ra một cuốn sổ màu đen. Tần Hoài Thành nhìn cuốn sổ thì sắc mặt lập tức dịu đi.
Anh ta nhướng mày nhìn tôi “Đi ra phía sau, tôi có chuyện muốn nói với cậu.”
Anh ta không đợi tôi đồng ý mà tự mình tìm một chỗ ngồi ở phía sau.
Trình Lệ nghiêng đầu nhìn tôi: “Chị, em vì chị nên mới tới đây…”
Ngụ ý là, chị nỡ lòng nào mà bỏ mặc em ở chỗ này?
Không đành lòng, nhìn khuôn mặt của cậu ta thì tôi lại không đành lòng.
Tay trái là “tình mới”, tay phải là “tình cũ”, tôi hoang mang không biết làm gì tiếp theo.
Do dự một lúc, tôi hạ giọng hỏi: "Tần Hoài Thành có cơ bụng sáu múi, cậu có cái nào không?"
Trình Lệ mỉm cười.
Cậu ta ấn đầu tôi xuống, tay kia nhanh chóng vén chiếc áo phông đen lên.
Cơ bụng tám múi hiện lên, rãnh sâu kia đủ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-nguoi-thuong-cung-hoa-lop-du-phong/2991800/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.