Tối hôm đó Trình Lệ đưa tôi đi ăn lẩu.
“Lát nữa muốn uống rượu thì phải chuẩn bị trước, nếu không em sợ chị say rượu sẽ lại lừa em.” Cậu ta ngồi đối diện tôi, trên mặt lộ ra nụ cười gian xảo.
"Không có khả năng!"
Tôi xua tay: “Chị mày ngàn chén không say, chị chấp cả 10 mày luôn.”
“Hừm…” Cậu ta ngẩng đầu nhìn tôi: “Khắp trời Nam đất Bắc, em uống rượu chưa từng ngán bố con thằng nào.”
“Được.” Tôi cầm lấy bát nước chấm mà cậu ta chuẩn bị: “Cậu không phục thì đành chịu thôi, lát nữa ai say trước thì phải gọi người kia bằng bố.”
Trình Lệ gật đầu, đưa tay ra chạm nhẹ vào tay tôi: "Vâng."
Rõ ràng là giao diện và hệ điều hành của Trình Lệ không đồng nhất với nhau. Bề ngoài thì kiêu ngạo bất cần, nhưng đối xử với tôi lại cực kỳ dịu dàng săn sóc.
Cả bữa ăn đó tôi chẳng phải làm gì cả, cậu ta liên tục gắp đồ ăn cho tôi, tận tụy ân cần giống như một tiểu thái giám.
“Tôm xong rồi đây.” Cậu ta đặt con tôm đã bóc vỏ vào đĩa của tôi.
Tôi nhìn con tôm đã được bóc vỏ sạch sẽ, đột nhiên nhớ tới lần ăn tối cùng Tần Hoài Thành.
Lúc đó tôi vẫn còn thích anh ta, lúc ăn cơm cũng là tôi bóc tôm đưa cho anh ta thử.
Sau đó thằng cha ấy đã nói cái gì nhỉ?
Hình như là... cậu đã rửa tay chưa?
Tôi lập tức đổ tất cả tôm đã bóc vỏ vào thùng rác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-nguoi-thuong-cung-hoa-lop-du-phong/2991799/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.