Tôi có chút kỳ quái:
"Tôi nói, chúc cậu và Thẩm Giảo hạnh phúc, chúc cậu sớm ôm mỹ nhân về nhà.
"Chẳng phải cậu muốn tôi không quấy rầy cậu nữa sao?"
Sắc mặt Tần Hoài Thành rất khó coi, tay cầm cốc đã nổi đầy gân xanh.
"Ý tôi không phải là vậy!"
"Thế ý cậu là gì?"
Tôi cười nhạt: “Đừng nói là cậu muốn thổ lộ tình cảm với tôi?”.
Mặt anh ta lập tức đỏ bừng, nói lắp ba lắp bắp: “Không, là… Tôi, tôi, tôi..."
Thấy dáng vẻ vừa hoảng hốt vừa phức tạp của Tần Hoài Thành, tôi có chút mất kiên nhẫn: “Tôi đã có người mình thích rồi, trước đây là tôi không hiểu chuyện, chúng ta vui vẻ tách nhau ra.”
"Bộp!"
Tần Hoài Thành đập mạnh cốc xuống bàn:
"Cậu vừa nói cái gì, cậu nói lại lần nữa xem? Cậu thích thằng nào?"
“Tôi thích ai thì liên quan gì đến cậu? Hay là cậu lại muốn giống như trước đây, dù không thích tôi nhưng vẫn không cho tôi thích người khác?” Giọng điệu của tôi cũng trở nên khó chịu. Truyện Khoa Huyễn
Tần Hoài Thành luôn là như vậy, tôi tiến một bước thì anh ta lùi một bước, tôi lùi một bước thì anh ta tiến thêm một bước.
Đã đến mức này rồi, tại sao anh ta vẫn cứ khăng khăng muốn tôi là một cái lốp dự phòng?
Tôi không muốn dây dưa với anh ta nữa, tôi lập tức đứng dậy bỏ về.
Tần Hoài Thành đuổi theo tôi, chúng tôi một trước một sau đi trên phố, ngay cả xe cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-nguoi-thuong-cung-hoa-lop-du-phong/2991794/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.