Dịch giả: JediDarkLord, meomuntiteo, Lioncoeu , q_thanhbt, Twiness_nast, Christie, bforward, alice_linh, Soroxas
Cố không hít thở mạnh, Leon với lấy thanh ngang của cái cầu thang sắt và nhanh chóng xoay người lại, chĩa khẩu Magnum hướng xuống màn đêm dày đặc. Nước cống đen kịt văng cả lên giầy của anh, và khi đôi mắt đã quen với ánh sáng lờ mờ thì anh nhận ra căn nguyên của cái mùi kinh khủng đó.
“Nói đúng ra là những căn nguyên …”
Đường hầm dưới tầng nền trải rộng phía trước anh bị phủ đầy những bộ phận cơ thể, những tử thi bị xé toạc thành nhiều mảnh. Tứ chi cùng với đầu và mình vương vãi khắp lối đi bằng đá, nổi dập dềnh theo làn nước đen kịt dày vài inch ngập dưới nền.
“Leon? Sao rồi”. Giọng Ada truyền xuống từ quầng sáng phía trên cái thang, âm thanh dội lại xung quanh. Leon không trả lời, anh bị sốc và ghê tởm với những gì diễn ra trước mắt. Đầu óc anh như bị nổ tung và những thay vào đó là những con số.
“Bao nhiêu? Có bao nhiêu người?”
Quá nhiều để mà đếm. Anh thấy những cái đầu vô danh, những mái tóc dài xung quanh trên đám hỗn độn đó. Một cái xác phụ nữ bị chặt đầu, một cái xác nằm ngửa với mái tóc ngắn ngang vai, cánh tay thọc vào túi váy áo đồng phục nữ cảnh sát rách rưới. Cái chân trần, chân kia vẫn còn mang chiếc giầy. Cánh tay cong lại, những ngón tay trắng hếu.
“Mười hai? Hay là hai mươi?”
“Leon?”. Giọng của Ada trở nên lo lắng.
“Ổn… ổn cả thôi”, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/resident-evil-3-thanh-pho-chet/1868112/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.