*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phòng không lớn, tình huống chứng kiến cũng cũng không quá lâu, ấy mà tôi vẫn đứng ngây ra đó, Cung Tuyển Dạ cũng không phản ứng gì quá đà, tôi trông thấy cái liếc mắt thoáng qua của anh, không chút hoang mang, dùng cái giọng nghe như đùa giỡn, đánh vỡ bầu không khí im lặng này: “Tĩnh Dương ơi, hôm nay dậy trễ, xuống sớm còn ăn sáng nào.”
“Chúng ta đi trước nhé, lát quay lại dọn hành lý. Còn phải về nữa á.”
Nói rồi một tay khoát vai tôi, vừa ngáp liên tục mà lôi kéo tôi đến một đầu hành lang khác, ở đó có một tốp 3 người đang đứng chờ thang máy, nhìn thoáng qua chúng tôi rồi dời đi, ai cũng có thời gian không thể lãng phí của mình.
Đầu óc tôi vẫn đang trong tình trạng lag, cổ cứng ngắc như bỏ trong tủ lạnh cả đêm, mắt quên cả chớp cả nửa buổi trời, một cái vỗ lên lưng tôi, lách tay ra khỏi cái tay đang nắm chặt của tôi mà ôm lấy hông tôi lắc lắc, “Í, làm cục cưng sợ rồi.”
Tôi chợt hồi hồn về, bị gió lạnh thổi mà run.
“Đậu xanh…”
Anh rất thông minh, khi nãy ở trước mặt Hạ Giai không biểu hiện ra sự thân mật quá mức với tôi, giờ mới trở về trạng thái thường thấy đã thành quen khi chỉ có hai chúng tôi – tôi không thể đề cao sự chú ý ở vấn đề này, khi cần sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/remix-hon-am-nhan-sinh/3035587/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.