*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi nghĩ đây không phải nan đề gì khó với tôi mà nói.
Tất nhiên là chọn cứu anh rồi, bởi mẹ tôi đã có người lo.
“Chú Chu này, phiền chú đỡ mẹ tôi về phòng được không.”
Tôi hạ gối kiểm tra trán và lòng bàn tay Hạ Giai, kiểm sơ qua tình trạng của dì, sau đó yên tâm mà để dì lại cho vị Chu Tĩnh Dương đây vẫn luôn chăm sóc bên cạnh dì. Tôi nghĩ như vậy không phải ý tồi.
“…Được rồi.”
Hắn đẩy kính, nhận lời một cách dè dặt và mất tự nhiên, lúc nâng Hạ Giai lên cũng không dám chạm vào dì, tạo cảm giác như rằng sợ sẽ thất lễ và không được phù hợp, tôi chợt nghĩ nếu như người này mà sinh ra ở thập niên 80 90 chắc chắn sẽ là kiểu quý ông bảo thủ, bảo thủ đến mức sốt ruột thay.
Phòng Hạ Giai cùng tầng với Chu Tĩnh Dương, tôi và Cung Tuyển Dạ thì ở ngay tầng trên, giữa là tầng của Phí Na Hà Cố Lý Khiêm Lam Kiều Hinh Tâm, trước khi đi ngủ ai cũng ngại quá xa cửa.
Tôi có hơi mệt, tần suất chớp mắt cũng chậm dần đi, đỡ Cung Tuyển Dạ và nói lời chúc ngủ ngon với mấy người kia, lại nhắc nhở Chu Tĩnh Dương phải đỡ mẹ tôi vào tận cửa, thiếu gia nhà hắn tôi tự biết chăm.
Cung thiếu gia thân sấp xỉ 1m86, trọng lượng quả là lớn, tôi dùng răng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/remix-hon-am-nhan-sinh/3035585/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.