Đầu Trọc nhìn đồng hồ, đã qua một giờ rồi. 
Chết tiệt! 
Thằng nhóc này chịu đòn ghê thật, cũng cứng đầu cứng miệng ghê. 
Lát nữa anh Thiên tới mà bọn họ vẫn chưa tra hỏi được điều gì hữu dụng, thì chẳng phải chứng tỏ bọn họ quá vô dụng sao? 
"Được rồi, dừng lại đi!" 
Đầu Trọc bước tới. 
"Cho mày một cơ hội cuối cùng!" 
Đầu Trọc thản nhiên nói: "Đừng ép tao phải ra tay độc ác!" 
"Ha ha...có giỏi thì mày giết tao đi, giết tao đi…" 
Chúc Đao cười như điên. 
"Giết người là phạm pháp đấy, mày muốn hại tao à?" 
Đầu Trọc lạnh lùng cười: "Tao ấy à, rất thích xem tiểu thuyết võ hiệp, nghe nói võ công của thái giám cũng cao lắm, nếu như mày thành thái giám..." 
Gã vừa dứt lời thì mấy tên đàn ông cao lớn xông tới ép hắn xuống đất, sau đó thì cởi quần hắn, khiến cậu em trai bằng quả ớt của hắn lộ ra. 
Phụt! 
Mọi người bắt đầu cười to. 
Mẹ nó, sao nhỏ quá vậy, trông khác gì con giun đất không! 
Chúc Đao thấy mọi người đang cười nhạo mình thì hai mắt hắn đỏ ngầu, hắn hận không thể rút dao ra băm vằm cái đám chết tiệt này. 
Đây là chính là nỗi đau trong lòng hắn, ngay cả bố hắn cũng không biết được khuyết điểm này của hắn. 
Đây cũng là lý do tại sao chỉ mới hai mươi tuổi mà hắn đã đạt đến cảnh giới này. 
Bởi vì hắn vốn dĩ không thể chơi đùa gái gú được, nên chỉ có thể dồn toàn bộ tinh lực của mình vào việc luyện võ. 
Nhưng hắn nghe nói nếu đột phá được 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-sang-den-nha/486190/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.