"Đại ca, là anh Sáu!" 
Lão nhị lắp bắp kinh hãi, anh ta vội vàng hạ giọng. 
"Đi gọi các anh em tới đây". 
Đinh Lập bảo gã. 
Những người này tới đây chắc chắn không phải có ý tốt gì. 
Anh Sáu bị hành hạ tới không nhìn ra hình dạng, gã vừa nhìn thấy Đinh Lập thì trong mắt lập tức xuất hiện khát vọng sống mãnh liệt: "Đại ca, mau...mau cứu em với!" 
"Mày chính là Đinh Lập?" 
Chúc Đao nhướng mày, trong mắt hắn hiện lên vẻ khinh thường. 
"Thả thằng Sáu ra!" 
Sắc mặt Đinh Lập u ám hẳn, hắn cảm nhận được áp lực rất lớn khi đối mặt với Chúc Đao, áp lực này giống như trước kia khi đối mặt với Trình Vạn Lí vậy. 
"Gọi Tiêu Thiên đến đây thì tao tạm tha cho thằng này một mạng!" 
"Mày là Chúc Đao?" 
Trong thế giới ngầm ở tỉnh Quảng, không ai dám gọi thẳng tên của Tiêu Thiên như thế, điều đó chứng tỏ gã thanh niên trước mặt này không phải người tỉnh Quảng. Hơn nữa tối hôm qua Vương Tượng đã bị giết, nên có thể dễ dàng đoán ra tên của hắn. 
"Đúng thế!" 
Chúc Đao cười: "Nếu không muốn chết thì gọi Tiêu Thiên ra đây". 
"Đại ca, anh mau gọi điện thoại cho Tiêu Thiên đi, em không muốn chết!" 
"Mày im mồm cho tao!" 
Đinh Lập giận dữ gầm lên. 
Anh Sáu là người của hắn, gã tự tiện chạy khỏi Vân Thành đã là một tội lớn, bây giờ lại còn dẫn người đến Vân Thành gây sự, tội càng thêm tội. 
Hiện giờ gã đang đẩy tất cả bọn họ vào chỗ nguy hiểm. 
"Không hợp tác hả?" 
Trong mắt Chúc Đao xuất 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-sang-den-nha/486189/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.