"Lôi Tộc trưởng, ngươi đây cũng quá bất cận nhân tình, không nói đến, chuyện này không phải là lỗi của ta, ta kém chút liền không sống được, vậy ta có phải là để Lôi tộc trưởng, đền bù cho ta không?"
Lôi Nghị nhàu gấp lông mày, một tia ngượng ngùng xẹt qua một mặt cực kỳ đen, sau đó hắn đứng lên, hừ lạnh một tiếng, nghiêng đầu quay sang một bên.
Lôi Chiến mắt thấy phụ thân của mình cùng bằng hữu sắp muốn ầm ĩ lên, lập tức vọt tới ở giữa hai người làm người hòa giải, bất kể như thế nào, chuyện này đôi bên đều có sai, cũng không thể để một bên bồi thường. .
"Lâm Thiếu Hiệp, ngươi đừng nóng giận, cha ta chính là nói đùa, kim chồn bây giờ đang chìm trong giấc ngủ say, chỉ sợ một hai năm sẽ không thể khôi phục lại được, chẳng qua không có quan hệ, cha ta sẽ nghĩ biện pháp, chuyện này không phải lỗi của ngươi. "
Du Ly đi tới, vỗ vai Lôi Chiến thản nhiên nói: "Sự việc này không phải lỗi của Lâm Thanh Diện, cũng không phải là cậu ta muốn hấp thu sức mạnh của kim chồn kia, là các ngươi áp tới quá gần mà thôi."
Lôi Chiến đầy mặt ngượng ngùng, Lôi Nghị thì mặt rất xấu, không muốn ở đây nữa liền phất tay áo rời đi, Lôi Chiến khẽ gật đầu, gãi gãi đầu ngượng ngùng…
Sau khi trải qua chuyện đó, Lôi Nghị thấy Lâm Thanh Diện chỉ nhìn mình chằm chằm một cách kỳ lạ.
Lâm Thanh Diện không phải cố ý, chuyện này anh cũng là người bị hại, cũng không phải là anh có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/657959/chuong-2437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.