Tiểu tinh linh trong giọng nói lộ ra tiếc hận cùng bất đắc dĩ, bọn chúng đến đây để giúp đỡ bộ tộc này, nhưng người của bộ tộc này đã bắt được bọn chúng, và dùng thủ đoạn độc ác đó để kiểm soát bọn chúng.
"Vậy nếu những chuyện này, bị vị cường giả kia biết được, thì phải làm sao?"
"Ngươi cho rằng, hiện tại náo nhiệt lớn như vậy, còn có thể giấu diếm được sao? Ta chỉ sợ sau này, sẽ để cho bộ tộc này tự sinh tự diệt."
Những lời nói của Tiểu tinh linh, đã đẩy tất cả những người trong bộ tộc có mặt rơi vào tuyệt vọng. Họ chỉ muốn phát triển bộ tộc của mình. Có lỗi gì sao? Nhưng tại sao kết quả, lại có vẻ trở nên tồi tệ hơn.
Lâm Thanh Diện tiếc nuối lắc đầu, chuyện này không thể tránh khỏi, bộ tộc hiện tại đã thành như thế này, vị cường giả kia còn không có tự mình tới giải quyết, là đã lưu lại thể diện rồi, nếu là hắn tới, e rằng cả bộ tộc sẽ không còn tồn tại.
Du Ly chưa nói tiếng nào, đã lạnh lùng khịt mũi, hai tay chống nạnh, khinh thường nói: " Tự làm tự chịu thôi, không có gì đáng thương. Nếu nói về sự vong ân phụ nghĩa, Lâm Thanh Diện thật sự là so ra kém các ngươi, người ta phù hộ cho bộ tộc của các ngươi nhiều năm như vậy. kết quả các ngươi lại để hắn nản lòng thoái chí như thế, nếu như đổi lại là ta, ta chỉ sợ muốn đích thân đến phá hủy nơi mà ta đã từng phù hộ. “
Du Ly tràn đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/657958/chuong-2436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.