*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng tất cả những chuyện này muốn giải quyết triệt để, đều cần đến chủ nhân của tâm ma, tức là phải có Vương Phi Dương ở Kiếm Đãng Sơn mới được. đã đến lúc ông phải đi Tiên Linh Thành một chuyến.
Thời gian thấm thoát trôi nhanh, đã mấy tháng nay ông không tới Tiên Linh Thành, chỉ là xem tình huống hiện tại của Vương Phi Dương, dù sao tiểu tử đó cũng là đệ tử của Diệp Phàm Trần, đã lâu không gặp, ông cũng cảm thấy thiếu ít nhiều nhớ đệ tử.
Ông sờ râu, nói với tiểu đồng tử: "Không sao, để ta qua xem thử".
Trong phòng luyện Đan có một cỗ sát khí rất lớn, khói đen cuộn tròn, lượn lờ quay chung quanh quanh túi vải phong bế tâm ma, khói đen ở miệng túi vải càng lúc càng dày đặc.
Trước đó, khí tức bất phàm còn lưu lại trong phòng luyện Đan, Linh khí tràn ngập, chỉ cần bước vào là cảm thấy sảng khoái, rất thoải mái.
Tình huống xảy ra hiện tại là chuyện mà Diệp Phàm Trần chưa từng nghĩ tới, tiểu đồng tử nói: "Kỳ thực hai ngày trước đã có sự dị thường. Chúng con còn trấn áp được, cho nên không đi gọi trưởng lão."
Khi giọng nói vừa dứt, túi vải đựng tâm ma nhảy dựng lên, từ chậm đến nhanh, nóng lòng muốn thoát ra.
Diệp Phàm Trần tức giận mắng: " Không nghĩ tới tại lò luyện đan này, ngươi đã hấp thu rất nhiều Linh khí, so với trước kia cũng trưởng thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/657226/chuong-1704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.