*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hai người vừa nghe thấy như vậy, trên trán lập tức lấm tấm mồ hôi. "Cậu Lâm, anh người cao không chấp kẻ thấp, tạm tha cho tôi đi, tôi cam đoan sau này sẽ không bao giờ hãm hại người nữa, cũng tuyệt đối không lại xuất hiện trước mặt anh”
Linh Trần Tử nói, nước mất rơi như mưa. "Thu hồi nước mắt của ông lại, cái này hoàn toàn không có hiệu quả đối với tôi”
Lâm Thanh Diện lạnh lùng nói: "Lúc trước tôi đã cho ông cơ hội, nhưng ông vong ân phụ nghĩa, vẽ đường cho hươi chạy, đáng chết!" "Tôi..." Linh Trần Tử cắn chặt môi, hiện tại ông ta thật sự hối hận, lúc trước ở ngoài nhà vệ sinh công cộng, tại sao lại không nói hành tung của Trần Minh Thu cho anh. Đột nhiên, Trần Minh Thu kéo Linh Trần Tử ra phía sau, giành trước nói: "Lâm thiếu chủ, sau này tôi sẽ đi theo anh. "Ông đi theo tôi làm việc?" Lâm Thanh Diện không khỏi cười lạnh. "Đúng vậy. Trần Minh Thu nói tiếp: "Nếu Dư trang chủ bội bạc, Lâm Thanh Diện, tôi quyết định vê sau sẽ theo anh lăn lộn, mỗi năm tôi đều sẽ điều chế đan dược cho anh, cam đoan ít nhất có hai đan dược cấp bậc hoàn mỹ, cung cấp miễn phí, không lấy tiền. "Hai viên đan dược cấp bậc hoàn mỹ?”
Lâm Thanh Diện nhíu mày. Trần Minh Thu cho rằng Lâm Thanh Diện không hài lòng, vội vàng sửa miệng: "Ba viên! Đây đã là giới hạn của tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656741/chuong-1219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.