*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chẳng qua cũng chỉ là một kẻ Hóa Cảnh trung kỳ mà thôi, Lâm Thanh Diện cũng không coi ông ta là cái thá gì cả. “Vậy...
chúng ta thử xem sao”
Dứt lời, một thanh kiếm dài cũng xuất hiện trong tay Dư Thanh Phong. Cao thủ Hóa Cảnh biến ra vũ khí, đây là chuyện hết sức bình thường. Chỉ có điều, chuyện khiến Lâm Thanh Diện cảm thấy kinh ngạc đó là, Dư Thanh Phong rõ ràng chỉ có thực lực ở mức Hóa Cảnh trung kỳ, vì sao thanh kiếm trong tay ông ta dường như lại có sức mạnh cao cường và tính chất tinh luyện hơn của anh? “Chuyện này là sao?”
Lâm Thanh Diện ngạc nhiên hỏi. Dư Thanh Phong thản nhiên cười nói: “Sao thế? Có phải cảm thây rất kỳ lạ không? Rõ ràng thực lực của người mạnh hơn ta, nhưng vũ khí cậu biến ra lại có vẻ không lợi hại bằng của ta”
“Cũng chỉ là vũ khí mà thôi, có gì ghê gớm đâu chứ!”
Lâm Thanh Diện lạnh lùng nói: “Suy cho cùng ông vẫn không đỡ được một kiếm của tôi.
Chính là do thực lực có hạn”
“Tên nhóc này được lắm, quả nhiên rất ngạo mạn! Nhưng mà không biết lát nữa, cậu còn có thể ngạo mạn giống như lúc này hay không”
Nói xong, Dư Thanh Phong lập tức ra đòn trước, ông ta vung thanh kiếm dài trong tay xuống. “Tốc độ này mà cũng dám ngông cuồng trước mặt tôi?”
Lâm Thanh Diện bật cười chế nhạo. Quả thật nếu so sánh giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656740/chuong-1218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.