Hai con rối ở bên cạnh, nghe thấy lời nói hùng hôn như thế cũng khí phách hơn hẳn.
Mãy trăm năm trước, hai người họ đi theo Ma thân Tu La, cùng chống lại tất cả mọi người ở Thương Nguyên Giới.
Bây giờ, tuy bọn họ đã chết, trở thành con rối, nhưng sau cùng Ma thân đã để bọn họ đi theo Lâm Thanh Diện.
Đây đúng là quyết định sáng suốt nhất!
So với Ma thần Tu La năm đó, Lâm Thanh Diện cũng có thiên phú ngút trời như vậy, nhưng quan trọng hơn là, cái tính cách không bao giờ nhận thua và càng bị áp chế thì càng dũng cảm ấy, đã trở thành điêu kiện tất yếu để cứu lấy trăm họ.
Làm việc chung với tài năng ngút trời như thế, dù sau này có hôn phi phách tán, nhưng chỉ cân oanh liệt một hồi thì chết cũng đáng.
“Tú Nương, Vân Sơn!”
Lâm Thanh Diện nhìn hai người trước mắt: “Tôi có việc muôn dặn cho hai người.
“Chủ nhân có việc gì cứ nói thẳng, núi đao hay biển lửa thì Vân Sơn tôi cũng nguyện xông lên với anhl”
“Đúng thế, Tú Nương tôi cũng vậy Vân Sơn và Tú Nương trả lời.
Lâm Thanh Diện khẽ gật đầu, so với vài người thì con rối trung thành hơn nhiều lắm.
“Sáng mai tôi sẽ đi xa, lân này có khi đi một tháng, có thể là nửa năm, có khi còn lâu hơn. Lâm Thanh Diện nói.
“Chủ nhân yên tâm, dù đi tới đâu thì tôi và Vân Sơn đều sẽ bảo vệ anh!”
Tú Nương nói, tất nhiên Vân Sơn cũng không có ý kiến khác.
Lâm Thanh Diện lắc đầu: “Nhiệm vụ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656729/chuong-1207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.