"Điều này... Điều này sao có thể, tên đó thật sự nhấc nổi tảng đá kia?" Vẻ mặt Lý Tam Thốn đầy ngạc nhiên và nghi ngờ nhìn Lâm Thanh Diện, hơi không tin nổi.
Lương Cung Nhạn Sương nghi ngờ nhìn Lý Tam Thốn, hỏi: "Cậu chắc chắn là sư phụ của mấy người bảo anh ấy nhấc tảng đá này lên sao, sao tôi lại cảm thấy cậu đang lừa anh ấy vậy?"
Lý Tam Thốn hơi chột dạ, ho khan hai tiếng, nói: "Tất nhiên là sự phụ nói rồi, sao tôi phải lừa anh ấy chứ”
Lương Cung Nhạn Sương vẫn cảm thấy Lý Tam Thốn này không đáng tin, đi đến trước mặt Lâm Thanh Diện, nói: "Lâm Thanh Diện, tảng đá này nặng như vậy, anh mau để xuống đi, nếu lát nữa anh không chống đỡ được, vậy thì sẽ bị đè chết đó!"
Lâm Thanh Diện nhìn cô ta, nói: "Nếu là yêu cầu của sư phụ, vậy thì tôi sẽ giữ tảng đá này cho đến khi sư phụ chịu ra gặp tôi!"
Lý Tam Thốn cười lên, nói: "Thật sự là nói dối mà còn không biết ngượng, anh có thế nâng tảng đá này lên chắc cũng phải dùng hết sức rồi đi, theo tôi nhìn thấy, anh không chống đỡ được đến năm phút đâu, rôi sau đó sẽ đặt tảng đá này xuống”
Lương Cung Nhạn Sương nghiêng đầu trợn mắt nhìn Lý Tam Thốn, nói: "Cái thằng nhóc này sao có thể xấu tính như vậy, dù thế nào đi chăng nữa, Lâm Thanh Diện cũng coi như là sư huynh của cậu, sao cậu có thế nói anh ấy như vậy”
Lý Tam Thốn nhún vai, hơi khinh thường nói: "Dù tên đó là sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656166/chuong-644.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.