Ở một thị trấn nhỏ gần biên giới nào đó nằm cạnh sông dựa vào núi ở phương nam, trên một con đường nhỏ quanh co duy nhất, hai người Lâm Thanh Diện và Lương Cung Nhạn Sương đang chậm rãi đi về phía trước.
Lúc này Lương Cung Nhạn Sương đang cảm thấy hơi bực bội, cô ta nhìn Lâm Thanh Diện đi ở phía trước một phút cũng không ngừng, bờ môi cũng không ngừng mấp máy, không biết là đang nói cái gì.
Sau khi hai người rời khỏi thành phố Tiên Hải một đường trẫn trọc, trải qua nhiều loại phương tiện giao thông khác nhau mới đi tới được thị trấn nhỏ ở gần biên giới này.
Là một cô gái chưa từng đi du lịch bên ngoài ngoại trừ ngôi ô tô và máy bay riêng, lần này rõ ràng Lương Cung Nhạn Sương đã thật sự được thể nghiệm một cách di chuyển bình thường như mọi người khác.
Từ xe lửa đến xe buýt cuối cùng là xe đạp, thậm chí lúc đi tới thị trấn nhỏ này còn ngồi máy kéo, Lương Cung Nhạn Sương thật sự xem như đã được mở rộng tầm mắt.
Đồng thời cô ta cũng đã được nếm qua cảm giác bôn ba khắp nơi mà cô ta chưa bao giờ được thể nghiệm, cho tới bây giờ, trên chân Lương Cung Nhạn Sương đã xuất hiện mấy cái bong bóng nước mà tiếp theo bọn họ còn phải vượt qua hai ngọn núi nữa mới có thể đi đến được nơi mà Lâm Thanh Diện nói tới, cái này khiến cô ta cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.
"Cái người sư phụ đáng ghét kia của anh có cuộc sống tiện nghi hiện đại lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/656165/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.