Đám người trong phòng giam ai nấy đều ngớ cả người ra, bọn họ không ai ngờ rằng đại ca sẽ nói vậy với Lâm Thanh Diện.
“Đây… Đây là tuyệt chiêu mới? Trước tiên làm thân khiến đối phương thả lỏng cảnh giác, sao đó ra tay một đòn hạ gục? Chiêu thức cảu đại ca đúng là không thể nhìn thấu mà.” Tên cao gây kia nghệt mặt ra hỏi. Lâm Thanh Diện cũng khó hiểu nhìn người trước mặt, anh vốn cho rằng hôm nay sẽ phải đấu một trận ra trò, không ngờ mọi chuyện lại xoay chuyển nhanh như vậy.
Hơn nữa người nọ vừa lên tiếng gọi anh là ‘anh Diện, xem ra là đã quen biết anh từ trước.
Nhưng Lâm Thanh Diện cũng chẳng thể nhớ ra được trong số những người anh biết có một người như vậy. “Anh là?” Lâm Thanh Diện lên tiếng hỏi.
Đại ca háo hức nhìn Lâm Thanh Diện, đoạn anh ta duỗi tay vuốt mãi tóc bù xù qua một bên, sau đó lấy tay áo xoa xoa mặt mình, nói: “Anh Diện, là em đây, Thạch đây, anh không nhớ em sao?”
Đến lúc này thì Lâm Thanh Diện mới nhìn rõ mặt mày của người đại ca này, trong trí nhớ anh chợt hiện ra một bóng dáng. Thạch Hạo, là bạn mà trước đây Lâm Thanh Diện chơi cùng, trước kia khi tập võ hầu như ngày nào anh cũng ở cùng Thạch Hạo, Lâm Trung Thiên dặn anh tuyệt đối không được để cho người khác biết năng lực võ của mình, anh cũng không cách nào đấu với người nhà họ Lâm dược, thế là Thạch Hạo liền trở thành bao cát tốt nhất của anh.
Hồi đó mỗi khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655760/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.