Mọi người nghe Lâm Thanh Diện nói thế thì hít ngụm khí lạnh, không ngờ anh dám thách đấu với thầy Thẩm trong đội tuyển quốc gia, chuyện này cần bao nhiêu lá gan mới dám nói ra những lời này chứ?
“Lâm Thanh Diện này thật ngông cuồng, ngay cả thầy Thẩm cũng dám thách đấu, chẳng lẽ cậu ta cho rằng, cậu ta đánh thắng Lưu Vân Trường thì có thể đấu với thầy Thẩm à?”
“Đúng là một thăng nhãi ngu ngốc, thây Thẩm là tuyển thủ quốc gia, cậu ta có thể đánh thắng Lưu Vân Trường là dựa vào may mắn, dù gì cục diện cũng giống hệt ván trước, cậu ta đã quan sát trận đó trước rồi, tất nhiên cơ hội thăng sẽ lớn hơn, nếu cậu ta cho rằng như vậy có thể phân cao thấp với thầy Thẩm, vậy thì cậu ta thật sự quá ngây thơ rồi ”
“Một người đáng sợ nhất chính là không biết rõ địa vị của mình, giống như Lâm Thanh Diện, đã bị đuổi ra khỏi nhà họ Lâm rồi, vậy mà vẫn cảm thấy mình là người ưu tú, sớm muộn gì cũng bị sự ngông cuồng của mình hại chết”
Lâm Thanh Ngân nghe Lâm Thanh Diện muốn thách đấu với Thẩm Bình Vương, thì cũng nhíu mày, rồi đi tới trước mặt nói: “Lâm Thanh Diện, anh đang nói lung tung gì đấy, anh không thể tưởng tượng được thực lực của thầy Thẩm đâu, mau xin lỗi thầy ấy đi”
“Ông ta có thể trở thành tuyển thủ quốc gia, tất nhiên thực lực sẽ không yếu, nhưng anh rất có lòng tin với mình, nếu anh đã thắng học trò ông ta rồi, không bằng đấu tiếp một trận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655755/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.