Quần chúng đứng hóng chuyện xung quanh vốn nhìn thấy Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài ăn mặc bình thường thì nghĩ rằng bọn họ không có tiền.
Nhưng lúc nghe thấy tiếng hét của người phụ nữ ăn mặc chỉn chu kia, mọi người đều nhất thời bất ngờ, không ngờ bộ đồ trong tay Hứa Bích Hoài lại đắt như thế.
“Xì, ai biết bộ đồ trong tay cô là thật hay giả, nói không chừng là mua hàng nhái bên lê đường, tôi nói cho cô biết, Lý Xuân Linh tôi từng mặc vô số đồ hiệu, chắc chắn bộ đồ của cô không tới giá đó!” Lý Xuân Linh khẳng định.
Hứa Bích Hoài cắn môi dưới, không ngờ người này lại không nói lý lẽ như thế.
“Chúng tôi mới mua bộ đồ này từ trong trung tâm thương mại, nếu bà không tin thì có thể đi vào đó hỏi, tôi không cần phải lừa gạt bà, nhưng cô đối xử với bà này như vậy thì thật sự quá đáng” Hứa Bích Hoài tức giận nói.
“Tôi quá đáng thì liên quan gì đến cô? Tôi nói cho cô biết, mau cút qua một bên cho tôi, bằng không ngay cả cô cũng bị đánh, đúng là đồ không có mắt, ngay cả chuyện của tôi cũng dám quản nữa” Lý Xuân Linh bực tức nói.
Sắc mặt Lâm Thanh Diện nhất thời trầm xuống, anh nhìn chằm chằm Lý Xuân Linh, rồi lạnh lùng nói: “Nếu bà đã gây sự vô cớ như thế, vậy thì đừng trách tôi không khách sáo.”
“Ôi cha, cậu còn dám nói không khách sáo với tôi à? Cậu là cái thá gì mà dám nói tôi gây sự vô cớ, có tin tôi đá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655732/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.