“Cái gì? Ba nghìn đồng? Ông xem chúng tôi là tên ngốc à, chỉ ba nghìn mà muốn chúng tôi bán công ty?” Người thân Hứa Trai Hiệp nhất thời không vui, rõ ràng không muốn bán công ty với giá ba nghìn đồng.
“Chủ tịch Hướng đừng nói đùa với chúng tôi nữa, làm gì có chuyện bán công ty với giá ba nghìn chứ?” Hứa Trai Hiệp tưởng Hướng Vấn Thiên đang nói đùa với bọn họ.
Hướng Vấn Thiên mỉm cười nói: “Tôi không nói đùa với mấy người, ba nghìn đã là giá cao nhất mà người bạn của tôi đưa ra, nếu mấy người không đồng ý, vậy thì tôi đành phải kiện mấy người ra tòa thôi”
“Mấy người muốn đợi ngồi tù, hay bán công ty cho bạn tôi thì mấy người cứ tự suy nghĩ đi, thật ra nếu bán công ty cũng tương đương với việc tôi tốn 150 tỷ để mua lại công ty của mấy người, công ty mấy người có được giá này cũng không thiệt thòi gì”
Mọi người nghe Hướng Vấn Thiên nói vậy thì nhất thời im lặng, ông ta nói rất đúng, ba nghìn chỉ là giá tượng trưng thôi, mấy người nhà họ Hứa đã vơ vét 150 tỷ từ trong hạng mục rồi, điêu này tương đương với việc bọn họ đã bán công ty rồi.
“Tôi không muốn bán công ty với giá ba nghìn, nói thể nào ông cũng phải bỏ thêm một chút chứ?”
“Đúng đó, tập đoàn Thiên Dương của ông nhiều tiền như vậy, cho chúng tôi một chút cũng có sao đâu”
“Không sai, mặc dù chúng tôi đã vơ vét tiền, nhưng đó là do chúng tôi dựa vào năng lực để kiếm được, giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655731/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.