Chương 2903
“Cho nên đừng tự tẩy trắng cho bản thân nữa, chả có ý nghĩa gì đâu.” Giọng Cao Phong nghe rất lạnh lùng vô tình.
Nhưng trong lòng Lâm Thục Lan chỉ có áy náy mà chẳng có tí tức giận nào.
Đổi lại là bất kỳ ai thì từ nhỏ đã bị mẹ đối xử như vậy sao mà không lưu lại bóng đen khó xóa ở trong lòng chứ?
Cho nên Lâm Thục Lan hiểu được tâm trạng của Cao Phong.
“Kình Thiên, dù con tin hay không tin.”
“Thì những lời mẹ nói, tất cả đều là thật.”
“Lời của bà cụ con chắc cũng nghe được rồi, bà ấy không có lí do gì để lừa con hết!” Lâm Thục Lan chậm rãi đứng lên, vừa đi về phía Cao Phong vừa nói.
Cao Phong nghe vậy thì lại rơi vào trầm tư.
Những lời bà cụ nhà họ Cao tự nói ra, Cao Phong đúng là tin tưởng.
Bởi vì những lời kia của bà cụ nhà họ Cao rõ ràng giống như một lời trăn trối lúc sắp lâm chung vậy, sau khi nói xong thì sẽ chủ động đi tự sát.
Với tình hình đó, bà cụ nhà họ Cao cơ bản là không cần phải lừa gạt Cao Phong.
Cho nên Cao Phong bằng lòng tin tưởng.
Nhớ lời bà cụ nhà họ Cao nói, rằng Cao Phong trăm ngàn lần đừng nên oán hận Lâm Thục Lan, vì bà ta còn có nỗi khổ riêng.
Chẳng lẽ đây chính là thứ gọi là nỗi khổ riêng sao?
“Lời của bà nội còn chưa nói hết, bà nói mệnh của tôi phạm trúng ngày gì đó, vậy mệnh tôi phạm trúng ngày gì?”
Cao Phong chắp hai tay ra sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/376932/chuong-2902.html