Chương 2902
“Thiên, con à.”
Một tiếng gọi nhẹ nhàng từ phía sau truyền đến, sau đó một người chậm rãi từ phía sau ôm lấy Cao Phong.
Lâm Thục Lan nhẹ nhàng tiến đến, vươn tay vỗ lưng Cao Phong.
Toàn thân Cao Phong trở nên cứng đờ, sững sờ tại chỗ, nước mắt chậm rãi ngừng rơi.
Trong trí nhớ của anh, đây là lần đầu tiên Lâm Thục Lan ôm anh.
Tuy rằng ấm áp nhưng cảm giác kỳ quái, khó chịu lại nhiều hơn.
“Tôi không sao.”
Cao Phong gạt mạnh đi nước mắt, định vùng ra khỏi vòng tay của Lâm Thục Lan.
“Không sao đâu, cho dù con có lớn như thế nào thì trong mắt mẹ con vẫn luôn là một đứa trẻ.”
Lâm Thục Lan khẽ thở dài, ngược lại càng ôm Cao Phong chặt hơn.
Câu nói này làm nước mắt của Cao Phong chịu không nổi muốn rơi xuống lần nữa.
“Khóc đi! Muốn khóc thì con cứ khóc đi, có mẹ ở đây rồi.”
Lâm Thục Lan chậm rãi vỗ nhẹ vào lưng Cao Phong, giống như đang dỗ một đứa trẻ.
Cao Phong nghiến răng hít sâu một hơi, vẫn cố nén nước mắt.
“Con nói đi, đợi đến khi chuyện này kết thúc, con hãy đem tất cả những chuyện con biết, nói hết toàn bộ cho mẹ nghe được không?”
“Bà? Biết cái gì cơ?” Cao Phong từ từ ngẩng đầu nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Thục Lan.
Cao Phong biết rõ ràng người phụ nữ này chính là mẹ anh.
Nhưng trong lòng Cao Phong lại cảm thấy bà ta thật xa lạ, hoàn toàn không cảm nhận được tình máu mủ ruột thịt.
Lâm Thục Lan thở dài, như thể đang do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/376931/chuong-2901.html