Cao Bằng đi trước, còn những người phía sau khóa kín cửa lại lần thứ hai rồi hộ tống Cao Bằng rời khỏi tầng hầm.
Nếu như có người chặn tầng hầm lại, chắc chắn Cao Bằng sẽ trở thành cua trong rọ rồi.
"Âm! Âm!"
Cao Bằng và những người khác vội vàng chạy ra bên ngoài nhưng bọn họ vẫn nghe thấy những âm thanh nổ vang càng ngày càng to hơn.
Cao Quang Minh và những người theo sau anh ta ngẩng đầu lên, nhìn về phía trên trần cao của tầng hầm.
Bên trên mặt trận của tầng hầm chính là mặt đất.
Bọn họ có thể cảm nhận được bên trên có rất nhiều người đang chạy dồn dập, cũng có những tiếng nổ vang và cả những tiếng gào thét nữa.
Trong lòng mọi người vô cùng nghỉ ngờ, ai là người đã làm ra những chuyện này? Người đến đánh chiếm Công viên Bảo Phong này rất có thể là bạn bè hoặc người quen của bọn họ! "Anh Minh, có phải là anh Thành Sâm và mọi người đến cứu chúng ta không?"
Có người hạ thấp giọng hỏi.
"Không thể!"
Cao Quang Minh lắc đầu, anh ta nói rằng: "Trong mấy tháng này chúng ta bôn ba, vũ khí hạt nhân duy nhất cũng đã bị mất rồi."
"Chắc chắn trong tay bọn họ không thể có vũ khí hạt nhân như của Cao Phong được."
"Vậy sẽ là ai? Nếu như không phải người của chúng ta, vì sao họ lại đến tấn công Cao Bằng?"
Thanh niên kia vẫn không nghĩ ra nổi nguyên nhân.
Cao Quang Minh cúi đầu không nói, chính anh ta cũng không biết nguyên nhân nữa.
Nhưng mà trong lòng anh ta cũng rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374881/chuong-851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.