“Cậu Phong, nếu ban đầu tôi không trở về nhà họ Cao thì sẽ không xảy ra những chuyện sau này." “Là Cao Anh Hạo đã cho người phát lệnh triệu tập dòng họ, vì vậy tôi không thể không về.
Trong lòng Cao Kim Thành tràn ngập sự tự trách, nói một lời giải thích với Cao Phong. “Nhà họ Cao ở thành phố Đà Nẵng là một tay che trời. ã là mệnh trời thì không thể làm trái, không tuân theo. huyện này không phải là lỗi của các anh.
Cao Phong nói xong thì từ từ đỡ Cao Kim Thành đứng “Cậu Phong ay.
Mỗi người khi được Cao Phong đỡ dậy đều gọi hôn lên một tiếng, trong lòng cảm động không thôi. “Cao Phong tôi có tài đức gì lại khiến mọi người đi theo trung thành như vậy?”
Cao Phong làm xong một lượt thì cũng thở dài một tiếng. “Bởi vì cậu là cậu Phong!" Cao Kim Thành không chút do dự trả lời.
Cái gì gọi là trung thành đến mức mù quáng?
Lòng trung thành của những người giống như đảm người Cao Kim Thành này, có lẽ chính là cái gọi là ngu trung đó.
Không cần hỏi quá nhiều, chỉ cần là vì người xứng đáng đó thì có thể bỏ ra toàn bộ của bản thân.
Cao Phong bước lên phía trước, rút tay áo của Cao
Quang Minh ra.
Trên bắp tay có một vết sẹo vô cùng chói mắt. “Không có thuốc cầm máu, không có bằng gạc, làm sao các anh làm được?”
Cao Phong im lặng suy ngầm hồi lâu mới nhẹ giọng hỏi. “Cậu Phong. Chuyện này không làm khó được chúng tôi! Quần áo xé thành dải thì chính là bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374741/chuong-711.html