“Cho anh cơ hội anh cũng không quý trọng, vậy anh ngủ cả đời tại phòng khách đi!” Kim Tuyết Mai ngữ khí mang theo chút oán giận.
Lời của cô vừa đủ, trong phòng bỗng nhiên truyền đến một thanh âm: “Anh đương nhiên quý trọng… Cho nên không phải lúc này anh đã ở đây hay sao…”
“Ơ!” Kim Tuyết Mai đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía truyền đến âm thanh.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, thời gian tại đây một khắc, giống như nháy mắt đọng lại.
Kim Tuyết Mai động tác im bặt mà chỉ, sững sờ nhìn Cao Phong, mà Cao Phong còn lại là chân tay có chút luống cuống.
Một sự khó xử trong không khí, nháy mắt ở trong phòng bốc lên dựng lên.
Bốn mắt nhìn nhau, không biết có phải bị điện giật không nhưng hiện tại trong lòng Cao Phong thật sự là không thể yên tĩnh. “A!”
Giây tiếp theo, Kim Tuyết Mai mới phản ứng lại, một tiếng thét kinh hãi, một tay lấy khăn mặt ném về phía Cao Phong, còn mình xoay người chạy vào nhà tắm.
“Ôi!”
Cao Phong đưa tay tiếp nhận khăn mặt bay tới, theo bản năng đặt ở chóp mũi ngửi một chút.
Mùi sữa tắm thơm ngát, nháy mắt tràn ngập lỗ mũi.
Tâm tình của Cao Phong trong phút chốc bỗng có chút xấu hổ.
“Cao Phong! Đồ biến thái!”
Kim Tuyết Mai hét lên từ trong nhà tắm.
“Anh vào phòng của vợ mình… Như thế nào lại thành biến thái?” Cao Phong ho khan một tiếng, trả lời đầy đạo lý.
“Anh anh anh.. chưa có sự cho phép của em, mới nghĩ là trong phòng không có ai cho nên…”
Kim Tuyết Mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374426/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.