“Đánh xong rồi, vậy thì đến tôi!"
Khi Cao Phong nói ra những lời này, mọi người đều mang vẻ mặt kinh ngạc.
Có ý gì chứ, chẳng lẽ lúc nãy Cao Phong còn chưa dùng hết sức lực sao?
Triệu Thiết Hào khẽ cau mày, đây là lần đầu tiên anh ta cau mày kể từ khi xuất hiện. Sự cứng cỏi của Cao Phong vượt quá sự dự đoán của anh ta.
Thực lực mạnh mẽ của Cao Phong đã làm cho anh ta sinh ra một chút thận trọng.
Triệu Thiết Hào để tay lên ngực tự hỏi chính mình, anh ta đã ở Hà Nội nhiều năm, Cao Phong là người trẻ tuổi đầu tiên khiến anh ta coi trọng như vậy.
Cao Phong tuổi còn trẻ đã có thể sở hữu sức mạnh như vậy, nếu có thêm thời gian, danh xưng cao thủ số một của thành phố Hà Nội của anh ta có thể không giữ được nữa.
Nghĩ đến điều này, trong lòng Triệu Thiết Hào đã kết án tử hình cho Cao Phong.
Giết chết Cao Phong, anh ta không dám. Nhưng nếu dùng nắm đấm thì không sao, trong lúc thi đấu xảy ra tai nạn ngoài ý muốn và bị phế bỏ tay chân thì cũng không thể trách ai được.
"Không, tôi còn chưa đánh xong, cao thủ có thể tiếp tôi ba đấm, mà anh mới chỉ tiếp có hai đấm mà thôi." Triệu Thiết Hào đứng chắp tay, thản nhiên nói.
"Ồ? Vậy tôi sẽ chờ anh đánh xong."
“Tuy nhiên, nếu vẫn chỉ dùng chút sức lực cỏn con này, thì hôm nay vị trí số một ở thành phố Hà Nội này sẽ bị nghiền nát." Khóe miệng Cao Phong hơi cong lên, thoáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374334/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.