Bọn người Đặng Hoàng Phi và Trương Quốc Bảo lúc này đều lộ ra nụ cười trong dự kiến.
Cao Phong rất mạnh, nhưng anh chắc chắn sẽ không mạnh bằng Triệu Thiết Hào người kế thừa võ học chính tông được!
Với cú đấm này đã có thể phân rõ cao thấp.
Cao Phong hoàn toàn không phải là đối thủ của Triệu Thiết Hào!
“Cao Phong, anh..." Kim Tuyết Mai lo lắng, cô định tiến lên.
“Anh không sao, em đừng qua đây." Cao Phong đưa tay ngăn Kim Tuyết Mai lại.
Kim Tuyết Mai không thể không dừng chân
"Anh Phong, nếu không.” Khúc Đại Minh lại cắn răng nói.
Người như Khúc Đại Minh chưa bao giờ sợ hãi bất cứ điều gì, ngay cả khi đối mặt với kẻ thù mạnh mẽ, anh ta vẫn không lùi nửa bước.
Lúc này anh ta vậy mà lại nói ra lời muốn từ bỏ thì đã có thể tưởng tượng được sự khủng bố của Triệu Thiết Hào đã mang đến cho anh ta biết bao nhiêu áp lực.
"Bảo vệ Tuyết Mai cho tốt." Cao Phong thản nhiên nói, lắc lắc cánh tay rồi lại bước về phía trước.
"Được!" Khúc Đại Minh cắn răng, gật đầu. Ánh mắt của Triệu Thiết Hào vẫn bình tĩnh, hai tay vẫn như trước nhàn nhạt đưa ra sau lưng, coi như không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng, nếu ai đó cẩn thận quan sát bàn tay sau lưng của Triệu Thiết Hào, sẽ thấy rằng bàn tay mà lúc nãy anh ta dùng để đối kháng với Cao Phong đang rung nhẹ...
Điều này cho thấy vừa nãy đối đầu với Cao Phong anh ta cũng không tốt hơn bao nhiêu. Thậm chí trong lòng Triệu Thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374333/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.