Không thể không nói, có mẹ tất có con gái.
Sức mạnh kiêu căng này của Lý Quyên Tú tuyệt đối di truyền từ Kiều Thục Lan.
"Chào dì ba." Lý Quyên Tú nhàn nhạt hỏi thăm một chút.
Đến nỗi chị em Kim Tuyết Mai bên cạnh, Lý Quyên Tú cũng không liếc mắt nhìn.
Kim Tuyết Ngọc có chút khó chịu, nhưng Kim Tuyết Mai không có cảm giác gì cả.
Mặc dù nói bản thân mình và Lý Quyên Tú xem như chị em họ, nhưng các cô rất ít gặp mặt, tình cảm vô cùng nhạt nhòa.
Khi còn bé vẫn tốt, nhưng sau này vốn không lui tới gì nhau, thứ tình cảm này càng thêm nhỏ bé không đáng kể, gần như có thể bỏ qua không tính đến.
“Tuyết Mai, dì đây không phải khen Quyên Tú, chỉ là điểm ấy của cháu thật nên học chị họ của cháu một chút, cháu nhìn Quốc Khánh một chút xem tuổi còn trẻ nhưng là ông chủ một công ty."
"Xe là xe xịn hơn bốn ngàn tỉ, bây giờ còn mua biệt thự ở Khu dân cư Phương Đông, đây mới thực sự là tuổi trẻ tài cao."
“Cháu nhìn lại chồng của cháu một chút xem, ôi, dì cũng không muốn nói." Kiều Thục Lan dường như tỏ ra rất suy nghĩ cho Kim Tuyết Mai.
“Mẹ, mẹ có thể đừng nói như vậy không, người trẻ tuổi ưu tú hơn con có thể còn rất nhiều.."
Hồ Quốc Khánh vội xua tay, câu nói này của anh ta cũng không phải khiêm tốn gì.
Dù sao Cao Phong vung tay mua một căn biệt thự trung tâm hơn hai trăm tỉ đồng, tuổi tác có thể nhỏ hơn anh ta vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374245/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.