Nghe thấy Kiều Thục Lan nói như thế, mấy người Kiều Thu Vân đưa mắt nhìn nhau, chỉ có thể thở dài một tiếng rồi khẽ gật đầu. Kiều Thục Lan đã nói đến như thế rồi, bọn họ nếu còn tiếp tục từ chối, vậy đúng thật là nói không thông rồi.
"Ha ha, vậy cứ quyết định như vậy đi ha, tôi ngay bây giờ gọi điện thoại cho Quyên Tú bọn nó."
Kiều Thục Lan đạt được mục đích của mình, trong lòng vô cùng sảng khoái.
Vừa nói vừa lấy điện thoại ra, lại đột nhiên quay đầu lại hỏi: “Đúng rồi, nhà của các cháu không có xe đúng không? Vậy cũng không sao, để tôi kêu Quyên Tú chúng nó lái thêm một chiếc xe qua đây."
"Nhà chúng tôi có xe!” Kim Tuyết Ngọc thật sự quá tức giận, nhịn không được phản bác lại.
"Có xe hả? Ở đâu vậy?" Kiều Thục Lan ngây người ra, có chút không vui mà hỏi.
“Bị Cao Phong lái đi ra ngoài rồi." Kim Tuyết Ngọc giải thích nói.
“Ai da, các cháu không nói, dì cũng thiếu chút nữa quên luôn chuyện này rồi, Cao Phong là chồng của Tuyết Mai phải không?"
"Ai da, tôi cũng thiếu chút quên mất còn có người này tồn tại, hôm qua tôi còn nói với Quyên Tú, hỏi xem Hồ Quốc Khánh có bạn nào tốt không, để giới thiệu cho Tuyết Mai một người đó."
Kiều Thục Lan làm ra một bộ gương mặt đột nhiên nhớ ra, giống như mới nhớ đến còn có một người tên Cao Phong vậy.
Mấy người Kiều Thu Vân có chút kinh ngạc, nhưng không thể không nín nhịn lại.
“Vậy nếu chúng ta đều đi hết, Cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374244/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.