Anh thật sự không thể thích ứng được với nhiệt tình của mọi người, nếu anh lại ở trong quán bar này thêm một phút, nhất định là những người phụ nữ này sẽ kéo hỏng quần áo anh mất. 
"Cậu Cao đi thong thả, nhớ thường tới nhé.” Giám đốc Lưu cười ha ha. 
Đám Cao Phong đi ra khỏi cửa quán bar xong, vẫn còn có thể nghe thấy âm thanh sôi trào truyền từ trong quán bar tới. 
Ngàn chén không say! Mấy chữ ngàn chén không say này không ngừng được bọn họ kêu lên, vô cùng ầm ĩ. 
Nhìn Cao Phong đi phía trước, Kim Tuyết Ngọc đi phía sau, còn có đám Lâm Thiên Hùng sắc mặt đều vô cùng khó coi. 
"Tuyết Ngọc, rốt cuộc là anh rể cậu có thân phận gì thế, sao tớ thấy không đơn giản như cậu nói vậy?" Lâm Đan Phượng không kìm nén nổi tò mò trong lòng, không nhịn được hỏi. 
Những người khác cũng vểnh tai lên nghe ngóng, hiện giờ bọn họ cũng rất tò mò về thân phận của Cao Phong. 
Sao bảo ở rể, là tên ăn bám cơ mà? 
Một phế vật ăn bám, có thể làm được tới mức này sao? 
“Tớ... Tớ cũng không biết, có khả năng, có một số chuyện tớ không biết được?” Kim Tuyết Ngọc cũng không chắc chắn lắm nói. 
Cô ta quyết định, trở về phải hỏi Kim Tuyết Mai một chút, nhìn xem hai năm mình rời đi, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì. 
Với năng lực Cao Phong biểu hiện ra ngoài hiện giờ, tuyệt đối không đơn giản là trúng thưởng mấy tỷ đơn giản như vậy. 
"Được rồi! Thật sự khiến người ta tò mò mà.” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374187/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.