Hiện giờ bọn họ đều nhìn về phía Lâm Thiên Hùng, giống như đang nhìn khỉ làm xiếc. 
Mà đám Từ Thanh Nga cũng nhìn về phía nhân viên phục vụ, muốn xem nhân viên phục vụ trả lời như thế nào. 
"Không phải." Nhân viên phục vụ thản nhiên trả lời. 
"Cái gì?" Lê Trọng Việt và Lâm Thiên Hùng cùng mở miệng. 
"Tôi nói anh này, không phải là khách quý” Nhân viên phục vụ lặp lại một câu. 
Câu này vừa nói xong, biểu cảm trên mặt Lê Trọng Việt và Lâm Thiên Hùng đều thay đổi vô cùng đặc sắc. 
Bọn họ vẫn luôn cho rằng Lê Trọng Việt là khách quý, hiện giờ nhân viên phục vụ lại nói, Lê Trọng Việt không phải là khách quý sao? 
Vậy khách quý, rốt cuộc là ai? 
"Giám đốc Lưu, chuyện này có phải là có hiểu lầm gì hay không, sao nhân viên phục vụ này không biết anh Lê?” Gương mặt Lâm Thiên Hùng đỏ lên, cảm thấy có chút không xuống đài được, vội vàng nhìn về phía giám đốc Lưu ở phía xa. 
Giám đốc Lưu nghe đến đó thì không do dự nữa, đi thẳng về bên này. 
"Anh Lê? Anh Lê nào cơ? Tôi không quen” Trên mặt giám đốc Lưu là nụ cười đầy thâm ý, thản nhiên trả lời. 
"Vậy lúc trước anh từng tới chỗ chúng tôi kính rượu, còn nói là khách quý gì đó... Chẳng lẽ không phải là anh nói với Lê Trọng Việt, anh Lê của tôi sao?” Lâm Thiên Hùng ngây ngẩn cả người. 
Từ Thanh Nga, Kim Tuyết Ngọc, Lâm Đan Phượng, cùng với rất nhiều người ở xung quanh, đều hơi kinh ngạc nhìn giám đốc Lưu. 
Bởi vì lúc trước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374186/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.