Đúng lúc này, Cao Phong chậm rãi bước về phía Kim Tuyết Mai.
Mà Kim Tuyết Mai chỉ hơi do dự một lát, cũng cất bước đi về phía Cao Phong.
Giống như hình ảnh ở trong TV, hai người chậm rãi bước về phía nhau, bên cạnh có vô số cánh hoa tung bay, giống như đang chúc phúc hai người.
Ngay sau đó, cuối cùng hai người cũng bước tới gần nhau.
Trên gương mặt Cao Phong là ý cười dịu dàng, chậm rãi vươn hai tay ra.
Kim Tuyết Mai vốn sửng sốt, sau đó không chút do dự, nhào vào trong cái ôm ấm áp rộng lớn.
Ba năm qua, đây là lần đầu tiên hai người ôm nhau.
Nhưng làm ra hành động này tự nhiên như vậy, không có một chút không thoải mái nào.
Giống như... Đã làm rất nhiều lần rồi.
Ngửi mùi hương trên người Cao Phong, cùng với hơi thở nam tính của anh, cả người Kim Tuyết Mai đều say mê ở bên trong.
"Lúc trước em gả cho Cao Phong anh, mọi người đều nói em gả cho một tên rác rưởi, ngoại trừ mấy người ra, không có ai tới chúc phúc em, lại càng không có mấy người tới tham dự tiệc cưới.”
“Anh biết, đó luôn là vết thương trong lòng em.”
"Hôm nay Cao Phong anh mở tiệc miễn phí chiêu đãi mọi người, chính là vì muốn mọi người cùng chứng kiến hạnh phúc của em.”
"Anh muốn cho bọn họ biết, Kim Tuyết Mai em không gả cho một tên rác rưởi.”
Giọng nói của Cao Phong nhẹ nhàng vang lên, nghe vào trong tai Kim Tuyết Mai, lại giống như tiếng sấm, khiến đầu cô choáng váng.
Chẳng trách, chẳng trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374135/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.