🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lý Dục Thần ngồi xếp bằng lơ lửng trên không, tay kết pháp quyết, tập trung toàn bộ tinh thần điều khiển ba lá cờ Ngũ Hành áp chế Long Man.

Mặc dù cờ Ngũ Hành là thần khí, nhưng pháp khí mạnh đến đâu cũng phải dựa vào người sử dụng. Nếu pháp lực không đủ, uy lực của pháp khí sẽ bị giảm đi đáng kể, giống như để một người bình thường vung kiếm Huyền Minh cũng không dễ xài hơn chiếc dao chặt củi trong nhà họ bao nhiêu.

Huống hồ, cờ Ma Giáo Ngũ Hành chỉ có ba lá, còn thiếu hai, không thể phát huy hoàn toàn sức mạnh tương sinh tương khắc của Ngũ Hành, lại càng không thể hợp nhất thành một thể.

Lúc đầu, Lý Dục Thần vẫn có thể dựa vào ba lá cờ Ngũ Hành để áp chế Long Man, nhưng pháp lực của anh cũng tiêu hao cực kỳ nhanh. Thời gian kéo dài, pháp lực của anh bắt đầu cạn kiệt, trong khi Long Man dường như không bao giờ hết sức, càng lúc càng vùng vẫy dữ dội hơn giữa đám mây.

Đúng lúc đó, từ xa truyền đến một tiếng hát êm tai tuyệt diệu.

Lý Dục Thần vừa nghe đã biết, là Trân Châu đang hát.

Tiếng hát của người cá rất thần kỳ, âm thanh rõ ràng không lớn, nhưng có thể vang rất xa trên biển, đặc biệt là có thể truyền đi trong nước biển.

Long Man cũng nghe thấy tiếng hát, sự vùng vẫy bỗng chốc ngừng lại.

Nhưng chỉ dừng trong một khoảnh khắc. Ngay sau đó, nó bộc phát ra sức mạnh khó lòng tưởng tượng, phá tan màn mây từ ba lá cờ của Lý Dục Thần.

Lý Dục Thần đành thu hồi ba lá cờ, lui về phía sau.

May thay, Long Man không truy đuổi anh, mà đi về hướng mặt biển phía Đông.

Tiếng hát của người cá cũng dần xa.

"Trân Châu!"

Lý Dục Thần biết rằng Long Man đang đuổi theo tiếng hát của Trân Châu.

Không ngờ vừa mới cứu mỹ nhân ngư này xong, lại nhanh chóng được cô ấy cứu ngược lại.

Lo sợ Trân Châu gặp nguy hiểm, anh lập tức lần theo tiếng hát mà đuổi theo.

...

Trân Châu nhìn ánh sáng tím chớp nháy phía xa, biết rằng Long Man đang hướng về phía mình.

Cô ấy lập tức ngừng hát, quay đầu bơi về phía Nam.

Nhưng cô ấy đã đánh giá thấp tốc độ và năng lực của Tử Điện Long Man.

Đây không phải sinh vật biển thông thường, cũng không chỉ đơn thuần là một con quái vật khổng lồ. Đây là một đại yêu với yêu lực mạnh mẽ và những yêu pháp biến ảo khôn lường.

Dù rằng ở một mức độ nào đó, người cá cũng được coi là yêu, cũng biết yêu pháp, nhưng so với Tử Điện Long Man, cô ấy quả thật quá nhỏ bé.

Cô ấy nghĩ rằng Long Man còn cách rất xa, chỉ cần ngừng hát và lặng lẽ rời đi thì sẽ an toàn.

Nhưng ngay khi vừa xoay người, dưới chân cô ấy đã nổi lên một cơn sóng dữ.

Cơ thể cô ấy bị sóng cuốn lên không trung, sau đó, cô ấy đã thấy cái đầu khổng lồ và xấu xí của Tử Điện Long Man.

Đó là một cái đầu hình tam giác, phủ đầy chất nhầy, dòng điện tím chớp nháy trong lớp chất nhầy ấy.

Cô ấy ở trên đỉnh sóng, còn cái đầu rồng xấu xí đó thì vươn lên tận tầng mây.


Nếu bị thứ đó bắt được, điều gì sẽ xảy ra, cô ấy không dám tưởng tượng.

Cô ấy liều mạng quẩy đuôi, muốn chay tron. Nhưng cô ấy đang ở đỉnh ngọn sóng cao ngất, nước biển vốn là nơi tự do của cô ấy giờ đây lại trở thành xiềng xích trói buộc, cô ấy không cách nào thoát ra được.

Ma con Long Man đo cứ thế đứng thang than mình khổng lồ cao to trên mặt biển, nhìn cô ấy bằng ánh mắt tham lam, há ra cái miệng đầy những chiếc răng sắc nhọn đan xen.

Đột nhiên, một tia sáng đen phóng tới như tia chớp.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.