🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Anh bị hất văng ra xa, trên người còn có vài tia điện nối liền với cơ thể Long Man, tia điện kéo dài ra khi anh bị hất bay, trông anh như bị những sợi dây thừng màu tím trói lại rồi ném đi.

Mà lúc đó, kiếm của Lục Kính Sơn đã chém thẳng vào chiếc sừng trên đầu Long Man.

Một luồng sáng tím nổ bùng trên đầu Long Man, kèm theo một tiếng nổ lớn, dòng điện bắn ra khắp bốn phương tám hướng, bao phủ vùng biển rộng hàng chục dặm.

"Sư huynh!"

Lý Dục Thần hét lớn, dùng pháp lực đánh tan những tia điện tím đang quấn quanh người mình, sau đó lại thi triển độn thuật, lao vào khu vực biển bị bao phủ bởi ánh sáng tím.

Bên trong ánh sáng rối loạn, sóng nước cuồn cuộn, không chỉ mắt thường không thể nhìn thấy mà thậm chí cả thần thức cũng bị năng lượng phát ra làm cho không thể thi triển.

“Gào!"

Một tiếng gầm quái dị vang lên, từng cơn sóng dữ cuộn trào, Long Man từ dưới nước lao thẳng lên trời, sau đó lại chui đầu lao xuống biển.

Sức ép khủng khiếp cùng năng lượng điện tỏa ra khiến Lý Dục Thần chỉ có thể lùi lại, tránh khỏi nguy hiểm trước mắt.

Long Man không ngừng lao lên từ dưới nước rồi lại lặn xuống, trông vô cùng cuồng bạo.

Lý Dục Thần nhìn thấy chiếc sừng trên đầu Long Man vẫn còn, chỉ nứt ra một vết nhỏ, giống như một khe hở xuất hiện trên đỉnh núi đá khổng lồ.

Không ngờ, toàn bộ sức mạnh dồn vào một kiếm của Lục Kính Sơn vẫn không thể đánh rụng chiếc sừng của Long Man.

Lý Dục Thần tự nhủ, nếu đổi lại là mình, khả năng cao cũng sẽ thất bại.

Sư huynh Lục Kính Sơn dày dặn kinh nghiệm chiến đấu, chỉ trong chốc lát đã tìm ra điểm yếu của Long Man. Tuy nhiên, ông ấy vẫn không thể giet chết nó, thậm chí còn không tính là làm nó bị thương.

Hơn nữa, còn chọc giận nó hơn.

Một khi con quái vật này nổi điên, nếu tiến tới khu vực gần thềm lục địa, hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng nổi.

Từ xa vang lên một tiếng hét lớn.

Lý Dục Thần nghe thấy tiếng, vội lao về phía đó, nhìn thấy Lục Kính Sơn đang đứng trên mặt biển, giơ cao thanh trường kiếm, tắm mình trong dòng diện, tóc tai dựng đứng, trông như hóa điên.

Dù cách xa như vậy, Lý Dục Thần vẫn có thể cảm nhận sát khí bốc lên từ cơ thể ông ấy.

Nhưng đây không phải là điều tốt, bởi sát khí sẽ càng thu hút sự chú ý của Long Man đang cuồng nộ.

Mà lúc này Lục Kính Sơn cũng đã sức cùng lực kiệt.

"Sư huynh, mau chạy đi!"

Lý Dục Thần hét lớn, định lao tới cứu Lục Kính Sơn.

Nhưng khoảng cách giữa họ quá xa, mà Long Man lại đang ở ngay bên cạnh.


Lý Dục Thần không biết người đó là ai, cũng không rõ là bạn hay thù, nhưng dù thế nào đi nữa, tình trạng của Lục Kính Sơn chắc chắn sẽ tốt hơn nếu ông ấy không ở lại đây.

Long Man thấy Lục Kính Sơn bị cứu đi, gầm lên một tiếng phẫn nộ, chuẩn bị thúc sóng đuổi theo.

Lý Dục Thần đã sớm chuẩn bị, ba lá pháp kỳ xuất hiện trong tay, phóng lớn theo gió, hóa thành ba đám mây trắng, đỏ, đen, ập tới từ ba hướng, bao phủ Long Man.

Ba đám mây này hoàn toàn trói chặt Long Man, chỉ có những tia điện tím thỉnh thoảng lóe lên trong tầng mây.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.