🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Được rồi, các người chờ ở đây."

Nói xong, Lý Dục Thần lập tức ẩn vào hư không, bóng dáng biến mất khỏi mặt biển trong nháy mắt.

Đám người cá kinh ngạc há hốc mồm.

Trên mặt Xà Cừ lộ vẻ phấn khích, líu ríu nói vài câu. Toàn tộc người cá quay mặt về phía tây, cùng nhau vái lạy.

..

"Thuyền trưởng, lưới của chúng ta rách rồi, người cá cũng chạy thoát rồi!"

Noumi Ichikaku vừa trở lại sau khi kiểm tra tình hình đã báo cáo với Kiru Kokoroshi .

Kiru Kokoroshi đã đứng sẵn trên boong tàu, nét mặt bình tĩnh như mặt biển lúc này. Nhưng Noumi Ichikaku lại cảm nhận được rằng nội tâm của thuyền trưởng hn đang cuộn trào như dòng hải lưu dưới mặt biển yên ả kia.

"Thuyền trưởng, radar đã phát hiện tung tích của người cá, cách chúng ta khoảng hai mươi hải lý về hướng đông nam. Có cần đuổi theo không?"

"Hai mươi hải lý u?" Cơ mặt của Kiru Kokoroshi thoáng co giật một cách khó nhận ra. "Trong thời gian ngắn như vậy, chung đã bơi xa hai mươi hải lý sao?"

"Thuyền trưởng ... " Noumi Ichikaku không hiểu ý của hắn, rốt cuộc là có đuổi theo hay không.

"Thôi bỏ đi. Mục tiêu của chúng ta là cổ kình. Việc tiêu diệt người cá chỉ là để tránh chúng cản trở kế hoạch của chúng ta mà thôi. Tình huống vừa rồi cho thấy, tôi đã đánh giá cao chúng rồi."

"Không phải thuyền trưởng đánh giá cao chúng, mà là sức mạnh của Quan Kình Hoàn quá vượt trội! Được làm việc trên tàu Quan Kình Hoàn với thuyền trưởng lợi hại như thuyền trưởng, quả là vinh dự của tôi!"

"Noumi, anh nghĩ ai đã cứu đám người cá đó?"

"Tôi ... thật lòng mà nói, tôi không biết."

"Vậy thì anh đúng là quá ngốc."

"Hả? Thuyền trưởng, chẳng lẽ anh biết là ai?"

"Đừng quên, mục tiêu chuyến đi lần này của chúng ta là đến đâu? Và hòn đảo có người sinh sống gần khu vực biển hoang vu này nhất là nơi nào?"

"Anh đang nói ... đảo Cửu Long?"

"Ừm ... " Kiru Kokoroshi từ boong thuyền nhìn xa ra mặt biển phía tây, "Tôi nghe nói ba đảo chủ của đảo Cửu Long đều là cao thủ, đặc biệt là đại đảo chủ Lục Kính Sơn, thần bí khó lường, ngay cả Bando của Thiên Nhẫn Tông cũng phải khen ngợi."

"Chẳng lẽ chính Lục Kính Sơn đã cứu người cá?"

"Trừ ông ta ra, tôi không nghĩ ra ai khác trên biển này có sức mạnh như vậy."

"Hay là tiên nhân trong truyền thuyết?" Noumi Ichikaku đột nhiên buột miệng.

"Noumi, trí thông minh của anh đang tụt lùi đấy!" Kiru Kokoroshi chế nhạo. "Neu trên biển có tiên nhan, thì lam sao một kẻ la Vua san ca voi như anh có thể sống đến bây giờ?"

Noumi Ichikaku cúi đầu, thở dài: "Thuyền trưởng dạy chí phải. Vậy tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?"

"Mục tiêu của chúng ta là cổ kình Thái Âm, những chuyện khác không quan trọng." Kiru Kokoroshi vừa nói vừa rút thanh đao đeo bên hông ra. "Nhưng tôi thật sự rất muốn gặp Lục Kính Sơn một lần."


Một bóng người xuất hiện trên boong tàu.

Kiru Kokoroshi giật mình, lùi một bước, hai tay siết chặt chuôi đao, vào thế chuẩn bị chiến đấu.

"Mày là ai?"

"Chẳng phải mày muốn gặp Lục Kính Sơn sao? Tao là sư đệ của huynh ấy."

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.