"Đã là chan than kiep sau roi, ma vẫn con thích khoi lửa nhan gian như vậy sao?" Lý Dục Thần nói.
"Ha ha ha ha!" Khuất Hồng Hạc cười lớn: "Năm đó tao tu Huyền Môn chính tông, càng lên cao càng cảm thấy nhạt nhẽo vô vị, không ăn khói lửa nhân gian, không gần nữ sắc, không cầu danh lợi, gần như là vô dục vô cầu. Cả ngày chỉ làm bạn với gió mát mây bay, mà kết quả thì sao? Lôi Kiếp vừa đến, chẳng phải cũng không chặn được nổi hay sao?"
"Bây giờ tao tu hành pháp thuật Vô Ky, thích ăn thì ăn, thích uống thì uống, thích ôm gái đi ngủ thì đi ngủ, không phải vẫn nhẹ nhàng độ kiếp nhập Tiên Thiên hay sao? Cho nên, Huyền Môn chính tông cái đếch gì chứ, cái gì mà thanh tĩnh vô vi, tất cả chỉ là để lừa người!"
Khuất Hồng Hạc đang nói, đột nhiên chợt cảnh giác, ánh mắt rét lạnh, nhìn chẳm chẳm Lý Dục Thần.
"Làm sao mày biết tao là chân thân kiếp sau?"
Lý Dục Thần chậm rãi đi vào trong sân.
"Từ Diệu Ngõa Để đến đây, hai nghìn dặm, tốc độ ông ngự khí cũng tạm được, nhưng tôi khẳng định, pháp khí của ông rất tầm thường."
"Mày ... " Khuất Hồng Hạc kinh ngạc: "Mày đuổi theo từ Diệu Ngõa Để tới đây sao?”
"Thuận tiện còn ghé qua Nam Giang một chuyến." Lý Dục Thần nói.
"Không thể nào!" Khuất Hồng Hạc cười khẩy: "Đừng có hù dọa tao, từ Diệu Ngõa Để tới Nam Giang, rồi lại tới Điền Nam, cho dù có là phi kiếm đỉnh cấp, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3720491/chuong-1323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.