Chương trước
Chương sau
Lý Dục Thần mơ mơ hồ hồ vượt qua tam trọng lôi kiếp. Anh không biết đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu.

Bởi vì Ô Mộc Thiếp đã giúp anh chặn lại hơn một nửa năng lượng của tam trọng lôi kiếp này, còn về Cửu Thiên Thần Lôi cuối cùng, không gian bị chôn vùi là nhờ có sự bảo vệ của cờ trắng mới có thể giúp anh tránh khỏi thảm họa ấy.

Thân thế vốn không hề được lôi kiếp gột rửa, vì thế sự gia tăng sức mạnh thể chất và năng lượng Pháp thân của anh là rất ít.

Nhưng cảnh giới thật sự đã tăng lên.

Các pháp thuật cấp cao hơn cũng có thể được sử dụng, chẳng hạn như độn thuật.

Tam trọng lôi kiếp mang theo không gian kiếp sẽ gặp phải thuật chôn vùi không gian. Sau khi vượt qua không gian kiếp thì sẽ có có thế bỏ qua các rào cản của không gian và đi xuyên qua lại trong hư không còn nhanh hơn cả bay.

Đương nhiên, điều này căn có sự chống đỡ của pháp lực và thần thức. Với năng lực hiện giờ của Lý Dục Thần, một bước mười dặm thì vẫn còn có thể nhưng nhiều hơn thì sẽ không được nữa, hơn nữa cũng không thể sử dụng liên tục.

Còn về Cửu Thiên Thần Lôi, Lý Dục Thần cũng không hiểu lắm.

Trong “Cửu kiếp thiên thư” có nói, Cửu Thiên Thần Lôi sẽ chỉ xuất hiện dưới tình huống cực đoan, thường là do sự tích lũy của độ kiếp quá lớn, ví dụ như Nhị sư huynh, trúc cơ trăm năm, một độ bốn kiếp thì Cửu Thiên Thần Lôi mới rơi xuống.

Nhưng lần này của anh cách lần trước quá gần, theo lý mà nói thì năng lượng của kiếp nên rất nhỏ, nhưng không hiểu sao lại chọc đến trời, khiến trời lại muốn dùng Cửu Thiên Thần Lôi để tiêu diệt anh.

Thuận lợi vượt qua tam trọng kiếp đương nhiên là chuyện tốt. Nhưng vấn đề là tứ trọng kiếp tiếp theo phải làm sao? Điều này cũng giống như việc tham gia một kỳ thi, dựa vào việc gian lận đã vượt qua bài kiểm tra cấp bốn  nhưng sau đó khi cần phải làm bài kiểm tra cấp sáu thì vượt qua kiểu gì?

Xét theo năng lượng của lần độ kiếp thứ ba, thiên đạo thực sự muốn đánh nổ tung anh thành từng mảnh.

tý Dục Thần nhìn căn phòng nhỏ đơn sơ nhưng lại gọn gàng và ấm áp này lần cuối tồi sau đó lặng lẽ rời đi.

Từ trên không trung nhìn xuống, đây là một thôn làng nhỏ yên tĩnh, nằm ngay dưới chân núi Bạch Đầu, tựa núi nhìn sông, được bao quanh bởi bầu không khí yên bình.

Gia đình của Vưu Hinh nhìn qua cũng không hề giàu có. Chị gái Ayna của cô ta nhân viên quản lý của khu cảnh quan núi Bạch Đầu, anh trai Ba Kỳ Lan là kiểm lâm, họ đều là những người công nhân bình thường.

Nhưng Lý Dục Thần cũng không thể giúp được cái gì, hiện giờ anh không còn một xu dính túi. Hơn nữa nơi đây là Cao Ly, nếu thật sự muốn để lại một khoản tiền thì chưa chắc đó sẽ chuyện tốt cho hai anh em bọn họ.

Anh khẽ thở dài, bước thêm một bước đã cách xa mười dặm. Lại đi thêm một bước thì đã đến trên núi Bạch Đầu.

Thiên Trì nằm lặng lẽ được bao quanh bởi những ngọn núi giống như một người đẹp đang ngủ say.

Trên những con đường dành cho người đi bộ quanh núi, du khách đông như dệt vải.

Trận mưa lớn ngày hôm qua đã đồn nén các du khách đến mức nghẹt thở.

Lý Dục Thần đứng ở trên đỉnh núi, nhìn núi nhìn sông, trong lòng khẽ bộp một cái, lấy lá cờ đó ra ngoài.

Chỉ thấy trên mặt cờ mù mịt mênh mang, vẽ ngàn dặm khói sông, vạn dặm núi non, chỉ là sóng trùng điệp, mây ngăn cách, chỗ đứt chỗ liền, rất khó để có thể nhận ra đó là nơi nào.

Ở trong góc, có một nơi trông giống như một hòn đảo, được viết hai từ “Linh Lung”.

Mà ở trong một góc khác, cảnh tượng vài ngọn núi vây quanh một con sông trông rất giống với Bạch Sơn Thiên Trì.

Lý Dục Thần lại lấy lá cờ U Minh Quỷ ra, khi so sánh hai lá cờ với nhau, tưởng chừng như chúng có mối liên hệ nào đó với nhau nhưng lại không thể ghép với nhau thành một thể.

Trên lá cờ đen có hai chữ "Trầm Quang", có lẽ đang ám chỉ biển Trầm Quang.

Trên lá cờ trắng có hai chữ “Linh Lung”, rất có thể đó chính là “đảo Linh Lung."

Ô Mộc Thiếp nói Minh Vương đang ở biển Trầm Quang, Nguyên Thủy Nữ Vu ở đảo Linh Lung, Lục Tây Phu ở núi Vô Cấu, trước đây ba người bọn họ chính là người quan trọng nhất bên cạnh Thiên Ma, giờ đây mỗi người đều đang làm chủ một phương.


Phía dưới Thiên Trì này là nhược thủy, hay là hoàng tuyền?

Nhưng Lý Dục Thần biết rất rõ, dù cho như thế nào đi chăng nữa, với thực lực hiện giờ của bản thân, anh vẫn chưa thể đi được.

Anh cất lá cờ rồi đứng ngắm nhìn ở trên đỉnh núi Bạch Đầu một lúc, khi anh đang định rời đi thì bất ngờ nhìn thấy hai người ở dưới chân núi đang chạy như bay đến.

Khu vực này là rừng hoang, ở đây không có đường lên núi dành cho khách dụ lịch, hơn nữa tốc độ của hai người này cực kỳ nhanh nhẹn, là hai cao thủ võ thuật, hơn nữa còn có sự dao động pháp lực rất nhỏ giữa các hành động, xem ra bọn họ chính là võ đạo Luyện khí song tu. 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.