Mục Khôn nói: 'Năm nay thu hoạch không tốt, sản lượng ít, các anh cũng biết, châu Âu và Bắc Mỹ đi hỏi chất lượng cao nên được ưu tiên cung cấp trước”
"Vậy phía Đông Á này thì sao? Số lượng lớn như thế, các anh không thể bỏ mặc chúng tôi chứ? Năm trước các anh cũng để lại ít nhất một phần ba hàng cao cấp cung cấp cho thị trường trong nước."
"Phân nửa đã bị Huy gia của Hồng Môn Nam Dương nuốt mất rồi, nếu muốn hàng cao cấp thì hỏi hắn đi."
"Cái gì? Hồng Môn ngày càng vô lý rồi! Trước đây họ không đụng vào ma túy, thậm chí còn hay xen vào chuyện của chúng ta, giờ tự mình buôn bán hàng trắng, một lần nuốt luôn nửa số hàng, coi chúng ta là cái gì? Việc phá hỏng quy tắc như vậy, tướng quân không thể bỏ qua được!"
"Tướng quân làm sao được? Các anh có thế lực lớn bằng Hồng Môn sao? Tổng lượng hàng của các anh cộng lại cũng chẳng đáng là bao? Huống hồ, các anh có biết Huy gia đối nhân xử thế khéo léo như thế nào không? Hắn đã gửi một công chúa nhỏ cho tướng quân, còn các anh thì sao?"
Ba người nhìn nhau, gật đầu, một người trong đó vỗ tay.
Cửa mở ra, hai thuộc hạ dẫn theo ba cô gái khoảng chừng mười mấy tuổi bước vào.
“Đây là một ít quà gặp mặt mà chúng tôi dâng cho tướng quân, xin chuyển giúp để tỏ lòng kính trọng của chúng tôi"
Những cô gái co ro một góc, khép nép thành một đám.
Mục Khôn đi tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659787/chuong-1170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.