Chương trước
Chương sau
"Có thể sử dụng, chỉ là quá hời cho tên kia rồi!"

"Có thể sử dụng là được", Đỗ Thanh Hôi nói: "Đi xem em dâu trước đã”

Lý Dục Thần liền dẫn anh ta đi xem Lâm Mộng Đình.

Đỗ Thanh Hôi kiểm tra một lát, lắc đầu, nói: "Nếu như lúc đó em không gặp lôi kiếp, dựa vào nơi bọn họ lập đàn dùng vu pháp hẳn là có thể tìm ra dấu vết hướng đi của hồn phách. Bây giờ chịu hàng chục ngàn ia sét tẩy luyện, chắc chẳn đã không còn một chứt dấu vết nào cả, muốn tìm lại hồn phách của cô ấy sẽ rất khó khăn" 

Lý Dục Thăn khẩn cầu: "Sư huynh, còn có biện pháp nào khác không?”

Đỗ Thanh Hôi nói: "Chỉ có thể đi tìm chủ thể mượn hồn thôi”.

"Ở Thiên Đô có ghi chép nào về cái tên Ô Mộc Thiếp này không? Có phải là một trong năm đường chủ của Ma giáo năm đó không?", Lý Dục Thần hỏi.

"Đúng là có cái tên Ô Mộc Thiếp, nhưng không phải đường chủ Ma giáo”, Đỗ Thanh Hôi nói: "Ô Mộc Thiếp là một nữ vu rất cổ xưa, được rất nhiều bộ lạc cổ xưa coi là nữ thần, bà ta cũng là một trong những chủ thần của đạo Tát Mãn. Nếu như bà ta cũng là người trong Ma giáo, địa vị nhất định sẽ cao hơn đường chủ rất nhiều. Anh không thể chứng thực được điều này, bởi vì quá mức cổ xưa, chỉ sợ ngay cả sư phụ cũng chưa chắc đã biết"

Lý Dục Thần có chút thất vọng, trên mặt hiện ra vẻ lo lắng.

Đỗ Thanh Hôi an ủi: “Sư đệ cũng không cần lo lảng, lần này anh đến Nam Dương, nói không chừng có thể tra được manh mối”


Anh đột nhiên nhớ tới, lúc Minh Phó nói mẹ anh bị giam giữ ở Cửu U đã từng nhắc đến mấy địa danh, biển Trầm Quang, núi Vô Cấu, đảo Linh Lung...

Đỗ Thanh Hôi nói: "Linh Lung Nữ Vu là nữ vu cổ xưa nhất, cũng là đầu ngưồn vu thuật. Tương truyền bà ta ở đảo Linh Lung thế giới biển, Minh Vương ở biển Trầm Quang, Quang Minh Vương ở núi Vô Cấu đều từng là tùy tùng của Thiên Ma. Gần đây ma khí ở thế giới bên ngoài đang dần đần nặng hơn, biển Trăm Quang sóng ngầm phun trào, phù quang chớp động ở núi Vô Cấu, có lẽ đảo Linh Lung cũng có thể sẽ có dị động. Thiên Ma có điềm báo trùng sinh, sư phụ trấn thủ kiếm trận Vạn Tiên, đệ tử Thiên Đô cũng không được tuỷ tiện xuống núi, cho nên lần này chỉ có một mình anh đi tìm Hướng sư muội”

“Sư huynh, em sẽ đi Nam Dương cùng anh. Em hành tẩu trên thế gian, có thân phận thế gian, tương đối thuận tiện", Lý Dục Thần nói.

Đỗ Thanh Hôi ngẫm nghĩ, gật đầu nói: "Cũng được, nhưng chúng ta không nên hành động cùng, nhau, giữ liên lạc là đủ. Anh sẽ đi trước, em chuẩn bị một chút, cứ lấy thân phận thế gian của em đi là được" 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.