Vừa chạy vừa hét: 'Đến đây nào, Đại Vương, tới bắt thiếp đi!"
Hoàng Đại Sơn bị chặt đứt đuôi, trong chốc lát không thể khôi phục được nguyên khí, mất đi pháp lực, chỉ có thể nhảy lung tung giữa những tảng đá. Cũng may là thân hình ông ta nhỏ, nhanh nhẹn và rất linh hoạt, mà Tôn Trường Hải bị thương nặng, công lực còn chưa được một phần mười.
Tận dụng lợi thế địa hình, Hoàng Đại Sơn chạy tới chạy lui, trong lúc nhất thời Tôn Trường Hải cũng không bắt được ông ta.
"Hahaha, ông không bắt được tôi! Ông không thể bắt được tôi!"
Hoàng Đại Sơn sang trái sang phải, lộn người về phía trước, nhảy về phía sau, đúng lúc ông ta đang hét lên thì đột nhiên cạch một tiếng, chân sau mắc. kẹt trong một khe đá, không thể rút ra được.
"Ôi ôi, xong đời!"
Hoàng Đại Sơn quay người, đưa tay về phía Tôn Trường Hải đang đuổi theo ông ta: "Chờ một chút!”
Tôn Trường Hải dừng lại, nghi hoặc nhìn ông ta. "Chờ tôi rút chân ra, chúng ta lại chơi tiếp".
Hoàng Đại Sơn nói, dùng hai chân trước đẩy hòn đá, cố gắng rút hai chân sau ra, nhưng thử hai lần vẫn không được.
"Than ôi, sớm biết như vậy thì tôi đã giảm béo".
Tôn Trường Hải bước tới, nhét một cái túi lớn vào miệng Hoàng Đại Sơn. "Ai chơi với ông!"
"Ai chơi với ông!"
"Mẹ nó, còn cái gì mà Đại Vương tới bắt thiếp đi! Mẹ nó tôi đánh chết ông!"
Tôn Trường Hải vừa mắng vừa liên tục tát vào mặt Hoàng Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659649/chuong-1031.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.