“Hahaha…”, Âu Dương Tĩnh vốn đã tuyệt vọng giờ lại cười điên lên, cơ thế di chuyến, chân gãy đau nhức khiến tiếng cười của anh ta rất nhanh đã biến thành tiếng kêu thảm thiết đau đớn.
“A…”, Âu Dương Tĩnh gầm lên: “Bố… Giết bọn họ! Phải giết bọn họ! A…”
Tiếng kêu thảm thiết của con trai kích thích Âu Dương Sân, khuôn mặt ông ta trở nên dữ tợn méo mó, chuấn bị bóp cò súng.
“Dừng lại!”, sở Dao hét lớn: “Âu Dương Sân, ông quá đáng lắm rồi đấy? ông rút súng ở đây, có còn để nhà họ sở của chúng tôi vào mắt không?”
Cơ thể Âu Dương Sân đột nhiên run lên.
Tên tuổi nhà họ sở khiến ông ta vô thức cảm thấy sợ hãi. Đó là uy lực của tứ đại gia tộc, dù chỉ nghe tới tên, dù vào thời khắc sống chết như lúc này, nỗi sợ khắc trong xương cốt vẫn khiến ông ta cảm thấy do dự.
Đúng vậy, nơi này là địa bàn của nhà họ sở. Đánh nhau thì cũng thôi đi, nhưng nổ súng trên địa bàn của nhà họ sở có khi nào sẽ khiến ông cụ nhà họ Sở không vui không?
Âu Dương Sân không chịu nổi cơn giận của
sở Chấn Thanh.
Đúng lúc này, đột nhiên có người nói: “Thù oán riêng giữa người ta không liên quan gì tới nhà họ Sở của chúng ta. Em gái à, em cũng đừng quan tâm nữa!”
“Cậu Sở tới rồi!”, Nghe thấy giọng nói này, mọi người tự động tách ra hai bên, chừa lại một lối đi ở giữa.
Sở Triết dẫn theo tài xế kiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659552/chuong-933.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.