Ngoài cửa hàng đã vây quanh một đám người hóng chuyện, phần lớn là chủ cửa tiệm bên canh và chủ sạp hàng, cũng có khách hàng.
Lâm Mộng Đình vừa nói ra câu này, tất cả mọi người giật nảy mình.
Nơi này người có ai là không biết Tần gia?
Tần gia không chỉ là một cái tên và danh xưng, càng là một loại kinh sợ.
Mắt Thần Tay Quỷ, Bậc Thầy Giám Định. Trong đám người nơi này, bất kế là con buôn đồ cố, hay thợ thủ công, người sưu tầm, hoặc là trộm mộ cướp mộ, cao thủ làm hàng giả, ai dám không phục Tần gia?
Đừng nói là nghề này, mà trong toàn bộ giang hồ, Tần gia cũng có uy danh hiến hách.
Cũng bởi vì có Tần gia ở đây, mấy năm nay nghề chơi đồ cố mới yên bình, không có tranh chấp gì lớn.
Người phụ nữ này có lai lịch gì, dám nói “Tần gia” là “cầm thú”?
Đừng nói đến những người không rõ vì sao ở bên ngoài, ngay cả Vương Tứ gia và Hầu Thất Quý cũng giật nảy mình.
vốn Vương Bách Thuận còn chuẩn bị đứng ra nói mấy câu, lợi dụng thân phận của mình hòa giải hai bên, nhưng Lâm Mộng Đình vừa nói ra lời này, ông ta liền biết, chuyện ngày hôm nay không hòa giải được.
Nếu đến nước này rồi mà Vinh Quảng Kiệt còn bỏ qua cho Lâm Mộng Đình, chuyện này truyền rộng, chưa nói đến việc Tần gia có thể trách Vinh Quảng Kiệt hay không, nhưng trong các đệ tử Tần môn, Vinh Quảng Kiệt nhất định sẽ mất hết hy vọng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-ngoan-xuong-nui-tu-thanh-chinh-qua/3659504/chuong-884.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.