Chương trước
Chương sau
"Vinh Quảng Kiệt!", Dương Ly Ly gọi to, muốn xông đi lên, tư thế như muốn liều mạng với Vinh Quảng Kiệt.

Ông chủ Dương vội vàng kéo cô ta lại, ra sức nháy mắt.

Ông chủ Dương vô cùng chán nản. Ông ta ngàn tính vạn tính, lại quên mất tên Vinh Quảng Kiệt này là một tên háo sắc. Hồi trước nhìn trúng Dương Ly Ly chẳng phải bởi vì khuôn mặt Dương Ly Ly xinh đẹp, trước sau có điện nước sao.

Nếu Vinh Quảng Kiệt đổi tính, cứ thế từ bỏ Dương Ly Ly, vậy thì tính toán của ông chủ Dương xem như uổng phí. Không những không đáp được quan hệ với Tần gia, làm không tốt còn đắc tội với Vinh Quảng Kiệt, ông ta thật sự sống không nổi nữa tại Phan Gia Viên.

Lâm Mộng Đình khế cười một tiếng: "Vinh thiếu gia, một bạt tai đã muốn để tôi hài lòng?”

Vinh Quảng Kiệt sững sờ, híp mắt nói: "Vậy cô muốn thế nào? Rạch mặt cô ta, hay là đánh gấy tay cô ta?"

"Quảng Kiệt, anh đang nói gì vậy?", Dương Ly Ly cuối cùng không nhịn nổi mà chất vấn: "Em là bạn gái của anh mài! Anh luôn miệng nói sẽ yêu em cả đời, bất luận em muốn cái gì anh cũng sẽ cho em! Sao anh có thể làm như vậy chứ? Vừa mới gặp mặt con đàn bà này, anh đã muốn vì cô ta mà bỏ em sao? Lời anh nói ra đều là nói láo hả? Anh là thằng trai tồi!"

Ông chủ Dương gắng sức kéo lại cô ta, muốn ngăn cản cô ta nói lung tung, nhưng Dương Ly Ly đang trong cơn phẫn nộ, đâu thèm để ý nhiều như vậy.

Vinh Quảng Kiệt đứng lên, quay người đối mặt với cô ta, tát thêm hai bàn tay nữa.

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Hai cái tát này còn nặng hơn cái vừa rồi. Hồi nãy hắn ta chưa dùng sức, dù sao cũng chỉ làm cho Lâm Mộng Đình xem. Nhưng bây giờ, hắn ta thật sự nổi giận. Dương Ly Ly dám nói hắn ta là trai tồi ngay trước mặt nhiều người như vậy, sao hắn ta có thể nhẫn nhịn.

Mặt Dương Ly Ly lập tức sưng phồng lên, răng cũng rớt mất hai cái, khuôn mặt xinh đẹp biến thành đầu heo chảy máu.

Vinh Quảng Kiệt còn chưa hết giận, hắn ta tiến lên, bóp cổ cô ta, ép cô ta đến góc tường. Sau đó hắn ta nhấc lên, khiến cả hai chân cô ta đều cách mặt đất, mũi chân khẽ chạm đất.

"Đàn bà Vinh Quảng Kiệt tôi chơi qua không có một ngàn cũng đến tám trăm, cô tính là cái thá gì, thật sự cho rằng tôi yêu thích cô? Lại nói lung tung, tôi sẽ cắt lưỡi cô!"

Dương Ly Ly bị siết đến ngạt thở, tay yếu ớt cào loạn. Đến tận khi cô ta bắt đầu trợn trắng mắt, Vinh Quảng Kiệt mới thả lỏng tay ra.

Dương Ly Ly trượt xuống dọc theo tường, ngồi dưới đất ho khan, khóc huhu.

Ông chủ Dương dọa đến sắc mặt tái xanh, hoàn toàn không dám qua đỡ.


"Ð, làm bạn gái của anh rất vinh quang sao?" "Đương nhiên rồi. Cô không phải là người trong giang hồ, lại đến từ nơi khác,

không biết đến tôi cũng rất bình thường. Phàm là cô hơi hỏi thăm một chút, liền biết tôi là ai, bố nuôi tôi..."

Vinh Quảng Kiệt còn chưa nói xong, đã bị Lâm Mộng Đình chặn ngang.

"Tần gia đúng không?", Lâm Mộng Đình khinh thường cười lạnh: "Có con nuôi không bằng cầm thú như anh, chắc hẳn bố anh cũng không có gì đặc biệt. Tôi thấy đừng nên gọi là Tân gia, gọi là cầm thú đi".

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.